- Sáng tác mới
Ngày mới đến Đảo, đôi khi rảnh rỗi tôi bảo taxi chở đi vòng vòng. Hôm ấy đi về phía bắc Đảo. Còn hoang sơ, vắng vẻ lắm. Một bên đường là bờ biển. Mặt nước cứ trải dài, sóng lấp lóa dưới ánh mặt trời hướng tây. Một bên là rừng, cây thẳng, lá xanh hiền hòa, chẳng mấy gợi cảm giác âm u bí hiểm của rừng......
Có lẽ không có ai có thể biết chợ quê mình có từ bao giờ nhưng nó đã là một phần quan trọng không thể thiếu trong đời sống và văn hóa của đất Bách Thuận và sẽ mãi trường tồn để phục vụ bà con quê nhà. Tôi cũng chẳng cần phải tả chi tiết hay kể lể là trong chợ có gì bán gì...
Nhủ lòng rằng ta sẽ cố quên Và tâm đa đoan chỉ nhớ điều cần nhớ: Ta là ai, mà như người mắc nợ? Trong cõi người, ta sống bởi vì đâu?...
Chiều ướp hương, buổi chiều cơm mới Bát mắm tép chưng, lát khế chua vàng Con chạch kho tương, con rô rán vội Ngồng cải luộc nhừ, thơm một nét quê hương....
Ông Thếnh ngồi thở sâu và nhẹ. Đôi mắt lơ đãng nhìn vành trăng đang đung đưa trên ngọn tre đầu ngõ. “Đêm bớt lạnh. Nhưng da trời bỗng nhiên xanh, cao vọi, cữ này, mai có khi sẽ nắng lên cơ đấy ...”. Ông Thếnh nói bâng quơ như cố ý làm thân. Vợ ông lặng im, không bắt chuyện. Bà còn giận, hay đang......
Ngày vội đi đâu Để nắng chiều thôi chờ nhau trước ngõ Hàng cây ém mình trước gió Thảm lá vàng lỗi hẹn khách thơ....
Em mang nhiều vu vơ Trong chiều đông lãng đãng Màn sương chiều bảng lảng Đường chiều hương cỏ may...
Minh Châu và Quang Bình yêu quý! Đêm qua bố đã kể cho các con nghe về ông nội. Đêm nay, bố lại kể cho nghe về bà nội của mình. Bà nội là con thứ 5 trong gia đình có bảy anh em (ba trai, bốn gái). Cụ ngoại là một điền chủ, mà sau này khi cải cách ruộng đất (1955 -1956) người ta gọi là địa chủ,...
Có một người đàn ông lãng tử, bàn chân đi khắp thế gian, hiểu biết sâu rộng Đông Tây kim cổ, áo quần dính đầy bụi giang hồ… Khi về cuối chặng đường lại hướng Tâm của mình về cõi Phật. Đó là nhà thơ tài danh Kim Chuông!...
Có ai còn nhớ cái hẹn Tháng Tư? Nàng Bân đã may áo xong rồi đấy! Trời Hà Thành gió xuân thì mây mẩy Bóng nắng tròn trên vai. Ngọt ngào sớm mai Mướt mát bước xưa con đường xanh lá Cây trải lòng trước cơn mưa đầu hạ Mắt biếc một màu như nhiên....
Bỏ lại vui buồn trong nỗi nhớ tháng Ba Tháng Tư về nắng dịu dàng quá đỗi. Tháng Tư về hoa loa kèn nở vội Trắng muốt, tinh khôi chào đón khúc giao mùa....
Có thể khẳng định một cách chắc chắn rằng tính nhân văn cao cả của THÁNG BA THƯƠNG MẾN là sợi chỉ đỏ xuyên suốt không chỉ từ đầu đến cuối tập thơ CÒN ĐANG ĐÀN BÀ mà sẽ xuyên suốt thế giới thi ca của nhà thơ Ánh Tuyết. Bài thơ có vẻ đẹp vô cùng kỳ ảo về một vùng quê nghèo áo cơm nhưng giàu nhân......
Một chế độ ăn bao gồm chủ yếu là ra, củ, quả là một chế độ ăn lý tưởng cho sức khỏe con người. Vì sao vậy? Các loài thực vật là dạng thực phẩm cân bằng âm dương nhất mà thiên nhiên ban tặng cho các loài vật, trong đó có con người, trong một môi trường sống lý tưởng gọi là hệ sinh thái....
Đó là một buổi chiều bình yên cùng với Tình yêu của mình, bên “góc nhỏ riêng tư” của mình … Ngoài kia, tiết trời đã rõ là Mùa Xuân - một ngày Tháng Hai!...
Đã có bao giờ bỗng dưng bạn phải bận rộn với nhiều tin nhắn, nhiều tâm sự của bạn bè, chỉ vì một lý do không mới là người ta đang bị “thất tình” đây? Hình như ai cũng có chung một chia sẻ, một nhắn gửi, rằng mình muốn buông, muốn thoát, mà sao khó gỡ quá. Cái chữ “tình” này, một khi nó đã vướng vào......
Tôi lên Sơn Vĩ ngắm hoa đào Tin là mùa xuân bắt đầu từ nơi ấy Những rẻo xuân lan dần từ đỉnh núi Và hương xuân sẽ tràn xuống hạ nguồn…...
Ngẫm đi ngẫm lại, thấy cha ông ngày xưa nói thật đúng rằng, về tâm tính, con người dường như trẻ nít lại. Hình như qua bao bể dâu tang điền, chuyến tàu Sinh, Lão, Bệnh, Tử đang chậm dần đều để cho hành khách có thời gian suy ngẫm mà bước xuống sân ga vĩnh cửu của vòng quay ba vạn sáu ngàn ngày ngắn......
Tôi có một đồ dùng dạy học: “Tập sưu tầm ảnh các nhà văn Việt Nam và thế giới” được Bộ giáo dục thưởng Huy chương đồng (xếp hạng C1), thỉnh thoảng vẫn giới thiệu cho anh chị em sinh viên trường Cao đẳng Sư phạm xem. Một hôm, một nữ sinh nói với tôi:...
Mẹ là con thứ hai trong gia đình, trên mẹ có bác trai dưới mẹ là dì út. Bác và dì được đi học sau này đều làm giáo viên, còn mẹ chỉ được học biết đọc biết viết rồi phải ở nhà giúp bà ngoại. Nhà ông bà ngoại là trung nông nhưng ông ngoại mất sớm....
Tuổi hai mươi tôi gửi nơi em Ước vọng lấp bể Đông đầy sóng Háo hức đi tìm đích sống Tôi bỏ lại phía sau dang dở chuyện riêng mình....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!