- Sáng tác mới
Tôi muốn hỏi những cô gái xa quê Đất quê hương nơi ấy có hay về Còn nhớ sông quê dòng nước mát Bước chân háo hức quãng đê quen?...
Con sinh ra đêm tháng Tám nực trời Gầu nước mát lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo mái tranh mòn vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi....
Bóng dáng của mùa khô Đã thoang thoảng lưa thưa đầu ngọn nắng Chùm gió Đông sau một thời xa vắng Vạch không gian im lặng để quay về......
Tôi biết nhà thơ Bùi Thanh Huyền từ thuở chị 13 tuổi, thuở chúng tôi cùng là “Búp trên cành” trong vườn ươm của Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Ấn tượng trong tôi lần đầu gặp chị mãi là hình ảnh chị mặc áo hoa, mái tóc mây bồng được bím buộc gọn gàng hai bên....
Ngày còn nhỏ hắn thường đi tàu thủy ngược dòng Trà Lý, ngược dòng sông Hồng để lên Hà Nội. Sông ngày ấy lúc nào cũng đầy nước và đỏ đục phù sa. Hắn nhớ để đi hết chặng đường khoảng 100km đường thủy là phải dậy từ 3 giờ sáng,...
Đã bao lần trở lại nơi đất quê Thấy mẹ cha chỉ còn là di ảnh Cõi bình yên người tìm cuộc sống mới Nơi vĩnh hằng về lại với cha ông....
Lời hay (좋은 글) xin giới thiệu một câu của tác giả Shin Hyun Bae (신현배) trích trong tác phẩm Phạn chung (범종). Nghĩa trừu tượng, tùy người hiểu. Phạn chung còn gọi là Hồng chung, tức là cái chuông lớn....
Con sinh ra đêm tháng Tám nực trời Gầu nước mát lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo mái tranh mòn vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi....
Lục bình kín phủ chuôm ao Sắc hoa dệt thảm phủ màu đất quê Nơi đây những lúc đi về trào dâng kỷ niệm si mê một thời...
Lão về hưu đã được 10 năm. Vợ lão bị bạo bệnh qua đời từ hồi lão còn đi làm, con lão còn rất bé. Lão chỉ có một cô con gái rượu. Tuy gà trống nuôi con, nhưng được cái lão tháo vát, chịu khó, một tay nuôi dạy con gái từ khi cô bé mới 7-8 tuổi....
Em thân yêu đã bao lần như vậy Là những buổi hoàng hôn bùng cháy Ngôi sao chiều chấp chới cô đơn Tiếng chim chiều mỗi lúc thưa hơn Cũng là lúc anh thấy mình đang sống...
Có lẽ không có ai có thể biết chợ quê mình có từ bao giờ nhưng nó đã là một phần quan trọng không thể thiếu trong đời sống và văn hóa của đất Bách Thuận và sẽ mãi trường tồn để phục vụ bà con quê nhà. Tôi cũng chẳng cần phải tả chi tiết hay kể lể là trong chợ có gì bán gì...
Nhớ câu giã bạn anh tìm về nơi ấy Về lại hội Lim nghe câu hát ân tình Mong được gặp em trong đêm hội quê mình Được nghe em hát, người ơi người ở Anh cứ ngỡ tiếng hát em là mây là gió Vi vút cao, trong trăng sáng đêm rằm...
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 문경지교(刎頸之交 - vẫn cảnh chi giao). Ở đây, vẫn - đâm vào cổ, cảnh - gáy, chi của, giao - giao tình/kết giao. Ý câu này là mối quan hệ rất khăng khít, gần gũi, không còn gì phải đề phòng, đến mức có thể lấy kiếm đâm vào gáy nhau nếu muốn....
Nhớ câu giã bạn anh tìm về nơi ấy Về lại hội Lim nghe câu hát ân tình Mong được gặp em trong đêm hội quê mình Được nghe em hát, người ơi người ở Anh cứ ngỡ tiếng hát em là mây là gió...
Con sinh ra Đêm tháng Tám nực trời Gầu nước mát Lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo Mái tranh mòn vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi....
Tuổi sáu mươi - ngôi trường em vẫn trẻ! Ăm ắp tiếng cười, náo nức môi xinh, Nghe ríu rít những tâm tình tuổi trẻ, Tiếng thầy cô tha thiết - lối đi về!...
Anh đứng lặng đi trước ánh mai hồng Đời đẹp quá và trời trong trẻo quá Gió Hè sớm ào reo tán lá Bình minh em toả ngập hồn anh...
Từ trong khoảng sáng - tối này, Tôi xin dâng, những tháng ngày, đã qua... Bao vui, bao khổ, xót xa, Bao lần gãy cánh, la đà phận tôi......
Đã nhiều năm lòng nhủ BUÔNG BỎ mà vẫn chưa làm được, năm ngoái cũng quyết tâm vậy mà đến giờ vẫn chưa làm được gì. Đã bao lần dằn lòng tự nhủ buông nào, buông thôi mà sao khó quá. Haizzz, năm nay chỉ BỚT đi thôi vậy, có lẽ thế ổn hơn hơn....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!