- Sáng tác mới
Cô giáo chủ nhiệm cấp hai mình từng bảo, ở đời chia buồn mới dễ, chia vui là khó con ạ, vì sự ghen tị khi người khác vui hơn, thành công hơn, giỏi hơn nó tự nhiên như cây gai đã mọc sẵn. Mình khi đó không để ý điều cô bảo cho lắm, trong đầu toàn công thức để mà còn thi cử....
Thương em Thương em biết mấy Áo cơm tối mịt cả ngày Thương em Thương em nắng cháy Đêm dài ngủ với thơ ngây...
Uống rượu vào rồi ai ai cũng khí cao vạn trượng (기고만장), trở thành anh hùng hào kiệt (영웅호걸), trong mắt chẳng còn ai đáng mặt anh tài. Nhìn vào sức uống của một người có thể biết về nhân cách...
Thương em Thương em biết mấy Áo cơm tối mịt cả ngày Thương em Thương em nắng cháy Đêm dài ngủ với thơ ngây...
Ngày xửa ngày xưa, đã lâu lắm rồi. . . . Thuở ấy, cả xứ Đông Lào chỉ duy nhất có mỗi 1 cơ sở đào tạo trình độ Đại học Luật. Điều kì lạ là tuy mang tên Trường Đại học Pháp lý Hà Nội, nhưng khu Hiệu bộ ở số 87 đường Nguyễn Chí Thanh...
Thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, rất nhiều cán bộ miền Nam tập kết ra Bắc học tập, chiến đấu. Họ ở lại ngoài Bắc sinh hoạt và làm việc và chờ cơ hội quay trở lại miền Nam....
Cuộc sống muôn vạn trạng Số kiếp là một phần Số chỉ sự có hạn Còn lại là đức nhân... Nhiều người sướng từ trẻ Lớn lại chẳng an nhàn Có kẻ dốt từ bé Trưởng thành hoá giàu sang......
Cuộc sống muôn vạn trạng Số kiếp là một phần Số chỉ sự có hạn Còn lại là đức nhân... Nhiều người sướng từ trẻ Lớn lại chẳng an nhàn...
Tháng Ba về, em có nhớ chăng? Hoa Gạo rực triền đê, cháy bừng bao kỷ niệm. Con sông quê, dải lụa mềm, uốn lượn. Cây Gạo quê mình, nhân chứng những lứa đôi....
Chẳng lẽ ta đi mãi cái hành lang già cỗi, Ba vạn sáu ngàn ngày, Hun hút rêu phong, Mặt Trời chợt giấc, Mặt Trăng rụng hoài ?......
Đời người không thể lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió. Người ta sẽ luôn phải đối mặt với những khó khăn, thất bại và phiền não trong cuộc sống....
Mở đầu “Khúc Tâm du” là một bài thơ thi sĩ Trần Huyền Tâm viết tặng cho người bạn thưở học trò khi chị mới tròn 15 tuổi nhưng thật thú vị thay “Tôi muốn” lại trở thành tuyên ngôn nghệ thuật của nhà thơ ngay từ buổi đầu cầm bút...
Anh em tôi sinh ra và lớn lên vào những năm khốc liệt nhất của cuộc kháng chiến chống Mỹ. Hàng đàn máy bay B 52 đêm ngày gầm rú trên đầu. Nhà bố mẹ gần bến cảng - mục tiêu thả bom của giặc lái Mỹ. Đã bao lần tôi cố tuột khỏi tay bà nội ngoi lên...
"Thương em xin anh đi vòng Đừng đi qua ngõ, kẻo chồng em ghen" Lối về nhà anh qua cổng nhà em Chùm hoa nhỏ khoe vàng trước ngõ...
Đã xa rồi những ngày tháng ngu ngơ Chuyện hôm qua rồi chẳng còn ai nhớ Lời vu vơ từng đau như dao cứa Nhẫn nhịn an hòa đã khép lại sân si. Dẫu biết rằng giữa ta chẳng có chi...
Đời ồn ào bãi chợ, bến xe Còn ai nữa cứ mãi là ngõ vắng Ai từng sợ vòng vèo, heo hút lắm Ai có đường mà chẳng dễ lại qua....
Người Nam Định Nhà quê như Nguyễn Bính Đến câu thơ Cũng mặc yếm nâu sồng Quẩy gánh hát Đi khắp làng khắp chợ Dậu mùng tơi Lục bát cả thị thành Giọt mưa thu thánh thót Uớt thành Nam Lạnh đêm đông Những con thuyền không bến...
Mùa Xuân, những nhành hoa ban bắt đầu đầu trút những bông hoa trăng trắng tím nhạt xuống rừng, thay bằng những đọt lá non mướt xanh của những ngày sau Tết cũng là lúc chợ tình Khau Vai đã mở. Chợ của những người tình, chợ không phải để bán buôn mà để hẹn hò gặp mặt hồi tưởng....
Ánh đào hồng biếc, nét xuân xanh Rượu nồng lả lướt, khúc Cung phụng Nức danh Long Thành cầm giả ca Tấu ngân âm hạc xiêu lòng ta...
Hình như trời quá nhiều mây Ông Xanh thăm thẳm, chau mày, thiếu xanh. Mây chất đống, như xây thành. Nắng vàng chẳng lọt, mong manh mây trời......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!