- Sáng tác mới
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều bài thơ viết về hoa Mẫu Đơn, trong đó ấn tượng nhất là câu thơ:......
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều bài thơ viết về hoa Mẫu Đơn, trong đó ấn tượng nhất là câu thơ:......
Tôi biết, từ những năm mười hai, mười ba tuổi, Kim Chuông đã có thơ in trên báo của tỉnh Kiến An cũ. Kim Chuông người làng Thắng, Vĩnh Bảo, Hải Phòng. Cụ Đồ Vọng, thân sinh nhà thơ, một Nhà Nho từng bốn mươi năm mở trường, dạy học ở đất làng, giáo huấn thi thư cho nhiều lứa học trò....
Tôi vốc lên nắm nước biển quê mình Nghe mãi vị đậm đà sâu trong ấy Diêm Điền quê ta bình yên đến vậy Nhạc và thơ theo sóng biển tìm về...
Từng chấm nhớ mùa đông, Thổi vào mênh mông, Rây rây hạt lạnh... Hạt long lanh, lóng lánh, Khẽ lóe lên, trong nắng chợt bừng. Em ở trời Nam, chưa biết phùn đông ......
Ai đã bao giờ giấc trưa tỉnh dậy Thấy ngoài trời kia nắng dài biết mấy Cơn gió đầu Hè, phảng phất như mơ Nửa đầu se sẽ lạnh mùa Xuân Nửa sau đã mang hơi mùa Hạ...
Mùa hè ba năm trước tôi nghe nhà bên ấy tiếng mẹ ru con. Nhìn sang dưới bóng cây muồng hoa vàng rực, tiếng người mẹ ru con đung đưa chiếc nôi xinh xinh, nhẹ nhàng, dung dị. Nó toát lên một cái đẹp của miền quê, dung dị, nhẹ nhàng và rất nên thơ! Một người phụ nữ rất đẹp....
Một lão hòa thượng ở ngôi chùa nọ rất yêu quý một chậu hoa lan thanh nhã, ông thường đích thân nhổ cỏ tưới nước, bắt sâu cho nó. Cây hoa lan dưới sự chăm sóc tận tình của ông, trông vô cùng khỏe mạnh, trổ ra những bông hoa rất đẹp....
Tôi trở lại nơi xưa Giữa buổi trưa đầy nắng Con đường trải sỏi vàng im ắng Trời trung du bình lặng Nỗi nhớ tuổi thơ náo nức tràn về Không gian như pha lê Tiếng chim vang rất xa lanh lảnh...
Sau mùa gặt, cánh đồng hoang Sau giàu có lá, bần hàn cỏ hoa Sau non trẻ tới tuổi già Sau tài hoa thực, mới là tài năng?...
Tập thơ Mùa Đợi của Thúy Hằng được nhiều người nhận xét là “êm đềm”, “ngọt lành”. Riêng tôi, cảm giác nổi bật khi đọc không phải là êm đềm, mà là sự trăn trở, là sự cuộn xoáy giữa “lở” và “bồi” của một dòng sông trong hành trình tìm về với biển... và dường như còn xa hơn nữa....
Sau mùa gặt, cánh đồng hoang Sau giàu có lá, bần hàn cỏ hoa Sau non trẻ tới tuổi già Sau tài hoa thực, mới là tài năng? Sau tròn, lá lúa vầng trăng Sau cay đắng ẩn lời răn thật thà...
Ta đến bên đời như sợi nắng mai Thoáng bối rối trước nụ cười thuở ấy Ánh mắt xưa thức yêu thương bừng dậy Phút chạnh lòng, ta chợt nhớ... rồi quên... Ta đi qua bung biêng tháng Giêng Cơn gió lạnh thoảng mặt hồ hiu quạnh...
Khi sinh ra ta đã hạnh phúc rồi Cái hạnh phúc trong khổ đau phía trước Cái hạnh phúc sẽ mất đi để được Nhận rồi cho đầy ăm ắp rồi vơi...
Tôi muốn viết về Châu La Việt với tất cả lòng kính trọng và ngưỡng mộ. Ngưỡng mộ về tài năng, nhưng hơn hết là kính trọng, cảm phục tấm lòng cao đẹp của anh dành cho cuộc đời, cho gia đình, đồng chí, bầu bạn. Những ký sự chân dung nghệ sĩ trong “Giai điệu mùa đông” và“ Vầng mây trắng vẫn bay về”...
Mỗi nụ cười là một đóa hoa hạnh phúc. Đóa hoa này có thể nở ở bất kỳ nơi nào mà con người biết đến sức mạnh của nó. Nó nở không theo mùa, không theo sự phân định của thời gian. Nó cũng không phải kén chọn địa điểm để mà sinh trưởng. Nó chỉ cần tâm nguyện của con người....
Khuya. Trà nhích lại gần tôi vì đêm thu bỗng trở lạnh. Có tới hàng chục năm xa, tôi và Trà mới gặp nhau trên mảnh đất làng mình. Vui quá, chúng tôi nằm bên nhau trong căn lều của “ông Phác vó bè” nghe ông kể về làng Râu, về những chuyện đầu cua, tai nheo, trên trời dưới biển.- Ngủ đi - Lần thứ ba......
Đời người mắc nợ gì nhau Nghiệp duyên kiếp trước... nỗi đau kiếp này... Lung linh một mảnh trăng gầy Treo lòng em nổi đắng cay bên trời....
Em ơi đừng có hờn ghen Giữa cơn thác lũ bon chen kiếp người. Trời sinh em để nói cười, Trời sinh em để giúp đời lung linh. Đời như sợi nắng mong manh Đời như cơn gió phù sinh nhiệm màu....
Không phải tất cả nỗi đau đều có thể nói rõ ra, con người lâu dần rồi cũng thành quen với nó. Không phải tất cả mọi uất ức đều có thể tâm sự ra, tự nghĩ thông suốt ra rồi thì tự khắc sẽ nhẹ nhõm. Năm tháng giống như một ngọn lửa, gặp phải mạt cưa thì sẽ bùng cháy, gặp phải nước lạnh thì sẽ bị dập......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!