- Sáng tác mới
Ngũ tạng hư mất ba rồi Còn hai tạng nữa nhờ giời vẫn an Trái tim vẫn đập nhịp nhàng Lá phổi vẫn thở đoan trang đều đều…...
Hình như Nguyễn Tuân có một ý kiến khá thú vị: Muốn biết một bát phở có ngon hay không thì phải xem cách thái miếng thịt bò. Muốn biết một nhà thơ có phải thứ thiệt hay không thì phải nếm mùi Lục Bát....
Cảm xúc chỉ là điều chúng ta lựa chọn, sao cứ phải để chúng dẫn đường cho lý trí và tình cảm chân thật. Có một đôi bạn thân cùng dạo bước trên sa mạc, họ đang nói chuyện rất vui vẻ thì xảy ra một mâu thuẫn nhỏ, dần dần càng trở nên gay gắt....
Em ước gì cho một sáng Hè trong Mà rạng rỡ cả đất trời hoa lá Sen ngan ngát đưa tinh khôi vào Hạ Đây diệu huyền trong vắt cõi từ bi. Ba tiếng “Em ước gì” mở đầu cho bài thơ có vẻ là bâng quơ, thốt lên không chủ ý....
Một cái cây lớn lên nơi hoang dã, dẫu gió thổi cát bay, dẫu mây vờn mưa vũ thì hoa vẫn thơm, trái vẫn ngọt, cây vẫn sống kiên cường giữa thiên địa mênh mang…...
Năm Quang Tự thứ 26 (1900), giặc ngoài đánh vào Bắc Kinh, kinh thành đại loạn khiến Hoàng hậu, Thái hậu, đại thần, thái giám, cung nữ đều phải chạy lánh nạn ở Trường An (nay là Tây An)....
Như một quy luật bất biến của đời người, cái gì mất đi thì mới biết quý tiếc, nhưng đến khi đó mọi thứ đã quá muộn. Biết rằng sẽ có những mấp mô trên đường đời, sẽ có lần trượt ngã để lớn khôn hơn, nhưng sao cứ phải vô tình để rồi mất đi những điều lẽ ra sẽ không phải mất. Một bức tâm thư của trẻ......
Thu sang rồi bé ạ, hoa Cau đã lấm tấm rơi trắng trước sân nhà, hương Cau đã ngan ngát mênh mang lan toả. Lúa ngoài đồng đã mềm mại uốn câu, cốm mới đã dẻo xanh ngọt ngào thơm lựng từ tay mẹ, trong vườn thu đã dậy sắc hương bay....
Di lời giọng nói bay nghiêng Di bản khai quật hết miền thời gian, Chữ nôm gọi Gọc tên làng Xóm trên xóm dưới gối hàng Tây Đông,...
Gần đây, Bùi Thị Biên Linh không còn là tên xa lạ trên văn đàn cả nước nói chung và Bình Phước nói riêng. Và lần này, đọc Ký sự Bầu trời có nhiều vì sao do Nhà Xuất Bản Văn học mới phát hành độc giả cảm nhận rõ hơn về nội lực văn chương mạnh mẽ,...
Trong mỗi bài viết, xác định được đề tài (phạm vi cuộc sống được phản ánh trong tác phẩm) và ý nghĩa tư tưởng (vấn đề được phát hiện thông qua nhân vật, sự kiện)... Một yêu cầu đặt ra với mỗi tác giả là nghệ thuật biểu hiện ? Làm thế nào để bài viết có được sự sinh động, hấp dẫn và giá trị đem đến......
Người đi câu đẩu câu đâu Sao không thả mộng tự câu chính mình. Tóc câu rợp mảng trời xanh Mũi câu hương gió mát lành thoáng qua. Tay câu lá, mắt câu hoa Chân câu đất, nắng câu da thịt người....
Giữa không gian trong vắt lặng im Bỗng mọc lên những bông sen màu tím Những hòn đá im lìm biết nói Nước qua khe róc rách góc tai đời...
Cuộc đời con người ta là ngắn ngủi lắm. Nó chỉ như một giấc mộng kê vàng mà thôi. Vừa mới bình minh đấy, mà đã chợt hoàng hôn rồi. Cái được cái mất trong cuộc đời này vốn là vô thường. Đang sống trong mê mà, nên thấy thời gian ngắn ngủi thì cũng chỉ biết thốt lên, rằng sao thời gian trôi đi nhanh......
Khi tôi còn nhỏ, mẹ dạy rằng cần phải uốn lưỡi bảy lần trước khi nói; phải dành những lời tốt đẹp cho nhau, để con người được gần nhau hơn, vừa ý nhau hơn. Lớn lên, chăm đọc hơn, tôi biết đến nhiều câu ca dao nói về tài ăn nói, rồi nhắc nhở nhau khi nói phải lựa lời, cân nhắc ý tứ,...
Một ngày, sư phụ gọi các đệ tử lại. Bởi dạo này thấy lũ đệ tử không bình thường, cứ hay kèn cựa nhau. Lòng chẳng đặng, nghĩ chắc phải tìm cách gì đó, thế rồi sư phụ hỏi bọn đệ tử lại hỏi: "Có chút bánh trong nồi, ba người ăn thì thiếu, nghìn người ăn thì thừa,...
Ông Thếnh ngồi thở sâu và nhẹ. Đôi mắt lơ đãng nhìn vành trăng đang đung đưa trên ngọn tre đầu ngõ. “Đêm bớt lạnh. Nhưng da trời bỗng nhiên xanh, cao vọi, cữ này, mai có khi sẽ nắng lên cơ đấy ...”. Ông Thếnh nói bâng quơ như cố ý làm thân. Vợ ông lặng im, không bắt chuyện. Bà còn giận, hay đang......
Mẹ từ ngoài vườn về Hương cau đầy mái tóc Tần ngần tay con nhặt Hoa cau vương mái đầu Bà kể chuyện dưới trăng Hương cau thơm lời nói Miếng trầu như ấm lại Trong câu chuyện ngày xưa...
Thời @ nối gần bao miền đất, có thể gửi tia nắng ban mai của nơi này đến cho nơi kia, đổ một cơn mưa đầu mùa hạ đến một miền khô khát mong chờ.Tất cả đủ đầy trong thông tin và gần gũi trong cảm xúc… Sao bỗng dưng lại nhớ đến những phong thư ngày xưa, những cánh thư được bọc trong phong bì và gửi qua......
Trên đời không có gì vô dụng. Chỉ là biết dùng hay không thôi. Dùng cách gì thì ngoài nỗ lực bản thân, còn cần một cái duyên để gặp người tốt. Đấy là Quý nhân. Nếu bạn là Sồi sim thì ai đang, hay sẽ là Quý nhân của Bạn?...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!