- Sáng tác mới
Ông Nội được làng giao cho nuôi một con trâu mộng. Nó là một con trâu to lớn lừng lững khác thường. Cổ vại. Ức nhô. Lưng thẳng. Mông nở. Bụng thon. Sừng cong. Tai to. Mắt vằn đỏ....
Anh hứa về khi còn rét Nàng Bân Hoa xoan tím còn vương đầy lối nhỏ Chút hanh heo còn vấn vương trong gió Nắm tay em trong nắng cuối mùa xuân. Bông loa kèn báo hiệu tháng tư sang...
Gạo đã tròn 8 tuổi Nặng 34 ký lồ Cao 1m 37 Rất ra dáng quý cô! Gạo thích nhất tạo mẫu Bất kể là thứ gì Cứ trong tầm tay Gạo Là có thể "seo phì"!...
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Cỗ máy thời gian lầm lũi Tháng năm vòng bánh xe quay Cuộc đời trở nên già cỗi Chẳng thể níu kéo từng ngày... Bất chợt nếp nhăn trên trán Khóe mắt hiện dấu chân chim Xương khớp ê ẩm nhắc bạn...
Nếu hôm qua bạn đã sống thiện lương Không ganh ghét và không đố kỵ Luôn học hỏi và luôn chăm chỉ Thì hôm nay bạn đã có đủ đầy Chưa hẳn là tiền mà kiến thức trong tay...
Hôm nay ông lại về giời Liệu ông có tấu được lời nào không Hay là ông lại lòng vòng Coi như...tóm lại...nói chung...tốt mà... Một năm bao chuyện đã qua...
Đợt dự Trại sáng tác hai tuần lễ tại thành phố biển Vũng Tàu, nhạc sĩ Trần Cao Vân, Hội viên Hội Nhạc sĩ Việt Nam, hiện sinh hoạt tại Chi hội âm nhạc, Hội Văn học – nghệ thuật tỉnh Bình Phước trăn trở rằng anh đang muốn viết một cái gì đó “thật Bình Phước” mà...
Thành Đồ Bàn* chiều mưa rơi lất phất Lạnh khí âm u uất khuất trời mây Vua Chăm Pa ra cổng thành đón khách Máu chưa khô đỏ rợn cả bàn tay...
Ngày thu đến, Tăng-gô... đắm say... Lá nhảy xoay, ta ôm nhau thật chặt Cơn gió lạnh, tim ấm êm cảm xúc Trời xanh, mây trắng... thật gần. Rồi một ngày, mùa thu ra đi Sương xám mờ.. lặng yên bên bờ suối....
Cho đến bây giờ, mấy chục năm qua đi, tôi đã là người phụ nữ cao niên có chút thành đạt nhưng tôi không khi nào quên được hình ảnh và những kỉ niệm về cô giáo Doãn Thị Chút, cô giáo, người thầy đầu tiên của tôi và nhiều đứa trẻ ở làng Duyên Phúc quê tôi....
Tôi không phải là một nhà văn. Một anh lính mèng thức dậy theo tiếng còi, chạy nhanh ra sân tập thể dục sáng, rửa mặt đánh răng xong lại sấp ngửa tập hợp trước cửa nhà ăn đơn vị để ăn lót dạ và ra thao trường, đi lao động. Chiều còn phải tăng gia rau xanh....
Munich, một chiều thu tĩnh lặng. Góc phố bình yên. Nắng phớt hồng, lan man trên những vòm cây. Văn phòng của tôi xinh xắn, trang trí nhẹ nhàng bằng những bức tranh tự vẽ, màu xanh nước biển, xanh hoa lý. Rèm cửa cũng xanh dịu dàng....
Nhận được giấy gọi đại học. Bố đưa tôi lên thị xã mua quần áo. Lúc rảnh tôi vào hiệu sách ngó nghiêng. Thấy quyển “Búp trên cành” tôi mở xem. Thật bất ngờ. Ở trang cuối cùng nơi góc cuối cùng có một bài thơ của tôi in ở đó. Nhìn thấy tên mình in trên báo tôi giật bắn người....
Chim vẫn hát ca như mọi ngày, Xanh vẫn chồi lên vòi vọi xanh màu ngọc, Dòng người cứ xô nhau, Phố phường tấp nập, Ai quạt lửa sau gáy ta, Bỏng hơi thở con người......
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Sáng sớm mình còn đang nằm lơ mơ trên giường đã thấy giọng người thiếu phụ văng vẳng ngoài hành lang: Kêu cho lắm vào. Cùng với giọng có phần chì chiết là tiếng dép khua lẹt xẹt mặt sàn. Khu an dưỡng như một tiểu bán đảo nằm sát mép biển....
1. Tiền không tìm đến người lười nhác, tiến bộ không theo kẻ hay phân bua 2. Hy vọng không đến với kẻ giảo ngôn, bạn hữu chẳng gần kẻ gian xảo. 3. Tình yêu không theo người ích kỷ, toại nguyện chẳng cạnh kẻ so đo. 4. Người đói vì thiếu ăn thật tội, kẻ móm thấy mà chẳng ăn được còn tội hơn....
Hôm nào em đến chơi Bụi mưa vương gót nhỏ Nép vào anh khe khẽ Tại mưa... em nhớ anh Đường xưa nay vắng tanh Thu ngang qua lối nhỏ...
Nếu có một ngày. Nắng không còn xanh, lá thôi không thổn thức. Nếu có một ngày con đường vòng qua những cung đường vết nứt. Tự hối bản thân nơi sâu thẳm đáy lòng....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!