- Sáng tác mới
Ở cuối con đường, mở ra con đường? Ở cuối đời người, một đời người khác? Ở cuối nước mắt, chỉ còn cạn khô? Ở cuối lời ca, bắt đầu khúc hát? Ở cuối tai ương, có khi hạnh phúc? Ở cuối vinh hoa, có khi tủi nhục?...
Lão Tử là thủy tổ của Đạo gia, trước tác Đạo Đức Kinh. Theo các tài liệu lịch sử có thể khảo sát được thì tư tưởng của Lão Tử có cội nguồn gắn liền với Quy Tàng, một trong ba bộ sách Thần thư lớn thời cổ đại – gồm Liên Sơn nhà Hạ, Quy Tàng nhà Ân và Chu Dịch nhà Chu....
Tháng Năm vừa sang Hè đã về trong lửa Xuân nấn ná chút gì Mà mắt ai trong? Tầm tã, Mưa đã về tầm tã Mùa mưa nay không chuyển vận theo mùa......
Mùa Xuân, những nhành hoa ban bắt đầu đầu trút những bông hoa trăng trắng tím nhạt xuống rừng, thay bằng những đọt lá non mướt xanh của những ngày sau Tết cũng là lúc chợ tình Khau Vai đã mở. Chợ của những người tình, chợ không phải để bán buôn mà để hẹn hò gặp mặt hồi tưởng....
Mịt mùng gió mưa vần vũ Nước ngập trắng đồng, đường hoá sông sâu Bể dâu sóng cuốn đỏ ngầu Chuyến đò chiều lạc dòng không về bến Lũ cuốn người trôi về phía biển Cơn trở dạ giữa dòng quằn quại tử sinh...
Lại thêm một tuổi nữa rồi Nhìn nhau xa xót… bạn, tôi chớm già Ngậm ngùi nhặt chiếc lá đa Mùa Thu chở tuổi trẻ ta về Trời...
Thời thơ ấu tôi đã được biết tới những mái Đình trên đất quê nhà Thuận Vi và vì thế mới biết các bậc Tiền Nhân cha ông chúng ta thời xưa rất coi trọng lễ nghi văn hóa làng xã. Đình làng luôn là nơi thờ cúng các vị thượng đẳng thần, các vị nhân thần,...
Cuối đời Mây trắng bay trên đầu cao vời vợi Cỏ luân hồi xanh lút quá gối chân Bạc và vàng, cửa nhà và thật giả Đã trong tay biến đi như phép lạ Cuối đời Nửa ly rượu không đủ sức uống cạn...
Như một quy luật bất biến của đời người, cái gì mất đi thì mới biết quý tiếc, nhưng đến khi đó mọi thứ đã quá muộn. Biết rằng sẽ có những mấp mô trên đường đời, sẽ có lần trượt ngã để lớn khôn hơn, nhưng sao cứ phải vô tình để rồi mất đi những điều lẽ ra sẽ không phải mất. Một bức tâm thư của trẻ......
Về Huế tìm trong tiếng gió Lời thương cất gửi nơi nào Chỉ nghe êm đềm ai hát Ru con điệu lý hoài nam Thoáng buồn dòng sông xưa cũ Thuyền xưa giã bến lâu rồi Chỉ còn tiếng hò đưa đẩy...
Bỏ lại dòng sông cỏ lên xanh đồng Vơi đầy mênh mông, đầy vơi mây khói Bỏ lại gió trời cho ngày lặng gió Chỉ còn xác xơ cõi lòng hy vọng...
Ngày xửa ngày xưa chưa lâu lắm mới cách đây khoảng nửa thế kỷ về trước thì vẫn những mảnh vườn ấy cây cối được trồng khác hẳn bây giờ, đâu đâu cũng thấy những vườn cây ăn quả sum suê đủ mọi chủng loại nhưng nhiều hơn cả là cam quýt chanh bưởi....
Đã bao lần trở lại nơi đất quê Thấy mẹ cha chỉ còn là di ảnh Cõi bình yên người tìm cuộc sống mới Nơi vĩnh hằng về lại với cha ông....
Cho em được nợ anh mùa thu Nợ cơn mưa không còn ào ạt Nợ cái nắng chỉ còn vàng nhạt Mà vẫn đủ làm rưng rưng heo may Cho em được nợ anh Một ngày chân quên lối hẹn...
Tôi gọi những bài thơ của Bùi Thanh Huyền trong tập thơ Trái Tim Thức, do nhà xuất bản Hội Nhà Văn phát hành là những vần thơ Đẹp. Đẹp không chỉ ở hình thức sang trọng hiếm gặp, tập thơ còn là những tâm tình Đẹp của một người đàn bà Đẹp, của những cảnh sắc thiên nhiên Tuyệt Đẹp....
Về Huế tìm trong tiếng gió Lời thương cất gửi nơi nào Chỉ nghe êm đềm ai hát Ru con điệu lý hoài nam Thoáng buồn dòng sông xưa cũ...
Ta thấy ta trong quả trứng gà Thân sắc biến đâu rồi, chả biết Chỉ thấy tự cao xanh muôn kiếp Lấp lánh đỉnh trời ba chữ thiên kim. Thù thắng vầng dương diệu huyền Muôn muốt tầng tầng mây trắng...
Tôi kể cho Chị Hai nghe về một giấc mơ. Tôi thấy tôi ngẩn ngơ trước một ngã ba đường quê, không biết rẽ lối nào để đi đường tắt qua xã Đông Xá đến xã Đông Cường - nơi có Trại giống lợn mà Chị Hai đã làm việc 10 năm....
"Đi ăn với chị Ba, đi Chùa với chị Tư... còn đi chơi thì không đi với ai sướng như với Chị Hai"… Chị ấy có cả 10 cái hoa chân và 8,5 cái hoa tay nữa! Chị Hai của tôi đã vào tuổi "thất thập", nhưng chi vẫn đứng đầu trong danh sách "ghi nét" của gia đình về "năng......
Cho em được nợ anh mùa thu Nợ cơn mưa không còn ào ạt Nợ cái nắng chỉ còn vàng nhạt Mà vẫn đủ làm rưng rưng heo may Cho em được nợ anh Một ngày chân quên lối hẹn...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!