- Sáng tác mới
Chiều đông! Vài chiếc lá đa rớt nhẹ trong gió chiều hiu hắt! Một cánh buồm nâu nhẹ lướt trên sông! Chiều Đông miền Bắc bầu trời u ám! Một người lữ khách đi dọc triền đê!...
Thoáng nghe lời hát ru Câu chuyện tình chiếc lá Lời ru sao buồn quá Mà lá thì hư vô... Thôi nhắc làm chi những kỉ niệm xưa Ngõ vắng đầy trăng con đê mòn lối Một người đợi chờ cả thời con gái Một người ngu ngơ mơ khúc ca buồn....
Hồi bé, mỗi lần về quê ngoại, mẹ luôn đưa mình bon bon trên con đường phủ bóng hai hàng vải mát rượi, men theo triền đê sông Thái Bình....
Sáng nay thu yên lặng quá Gió bồng bột bay xa Chẳng nhớ quay về Chỉ có nắng Chao ôi nắng! Vàng ươm mê mải Trải kỷ niệm xưa phủ kín cõi hư vô....
Một năm 365 ngày, mỗi ngày 24 giờ đều đặn , mà sao những ngày cuối năm như hối hả, bận rộn hơn. Mọi người ai nấy đều tất bật, và thấy ngày trôi đi sao nhanh thế, thời gian sao mà ngắn ngủi thế....
Những năm tháng xa quê cha đất tổ, đôi lần sực nhớ tới hương tết quê nhà, tôi đã cất công đi tìm vị thứ bánh chưng để dành bằng cách thả bánh xuống giếng khơi mùa đông mà không kiếm được....
Những gì khó quên trong đời sống bao gồm hạnh phúc, khổ đau, chia lìa hay gặp gỡ, bình tĩnh và quyết tâm; nó cũng bao gồm ánh trăng vỡ, mưa rơi và tuyết lạnh. Mặc dầu cuộc sống giống như ngựa bay qua, nó luôn luôn để lại những kỷ niệm êm ả...
Vô tình với hữu tình Tuy hai mà là một Cũng như âm với dương Không đầu không cuối rốt. Vô cực hóa thái cực Thái cực sinh lưỡng nghi Lưỡng nghi thành tứ tượng...
Trời vào đông se se lạnh heo may Giữa không trung bay xoay tròn chiếc lá Như nhớ thu lửng lơ bay rất lạ Vẻ luyến lưu một thủa gắn cội cành....
Thu rồi Anh quên em đi Nhớ chi Se sắt ước gì với anh Em nghe Mình nói với mình Úa tàn gió Cũng bởi tình mà thôi...
Không biết ngày xưa cụ Nguyễn Trãi có trà búp hay chè xanh mà uống hay không, nhưng thanh bạch thì cũng là nước đun sôi để nguội....
Cây bỏ rơi mấy chiếc lá đang cười Ô Thước gãy, Thu đã vào độ ngấu Những lão cây vươn cánh tay xương xẩu Xua lũ quạ đen tan tác giữa khung trời...
Người ta lui tới trên sông Vì ham thích vị ngon dòng cá lô Nhìn thuyền như chiếc lá khô Nổi chìm sóng gió bến bờ thấy đâu....
Lần đầu gặp nữ thi sĩ Trần Huyền Tâm, tôi ngỡ mình đã quen chị từ lâu. Chị dịu dàng, đằm thắm, khi nhoẻn cười, cả không gian chung quanh như bừng sáng. Ở chị, tố chất của một nhà ngoại giao kỳ cựu có thừa...
Cũng vào những ngày này mười năm về trước Nhạc sĩ Nguyễn Nam qua đời. Mùa Đông năm nay đến lượt Nhạc sĩ Phú Quang cũng ra đi....
Tôi biết đến thơ chị Diệu Liên khi tình cờ đọc được bài “Tản mạn Tháng tư” trên trang Nhabup.vn, những vần thơ đầy chất nhạc reo vui, bừng sáng trong tiết giao mùa....
Rơi về đâu, về đâu? Hỡi vàng Thu chiếc lá Giữa mưa nắng phai màu Trước bão bùng gió cả Đông về sao vội quá Tay lá níu lấy cành Mưa cứ xô hối hả...
Chiều thu Nắng nhẹ rải vàng Cơn gió Lang thang xào xạc Nỗi buồn Man mác bủa vây Chiếc lá Rời cây bay bay Phố thu Nắm bàn tay ấm...
Người đàn bà đẹp tựa chiếc gương soi. Phẳng lặng, sáng trong, lấp lánh. Tháng ngày qua với bước chân hiu quạnh. Vẫn một mình nuôi con....
À ơi đêm của hương cau Ướp trong lời mẹ thương nhau nhé người À ơi là miệng con cười Cho xanh chiếc lá, cho tươi cánh hồng Chim kia đừng ở trong lồng Thương cho vỗ cánh giữa đồng bao la...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!