- Sáng tác mới
Khoác bộ cánh mới lên người, không hiểu sao ta lại có cảm giác vừa hơi ngượng ngùng nhưng pha lẫn sự hãnh diện. Mặc áo mới, ánh sáng của giấc mơ xưa lại trở về, trong sáng, ấm áp và rõ ràng. Thế nhưng áo là thứ càng mặc càng cũ càng sờn, càng bạc sau từng lần giặt, và theo đó, ánh sáng giấc mơ của......
Con gái đã ký họa bức tranh đó náo nức, vội vàng, lúc mẹ ngồi nâng chén trà ướp hương sen vào một buổi sáng trong lành. Mùa xuân non nớt ngoài cửa sổ. Lấm tấm những vệt xanh của đôi vạt cỏ, của những chiếc mầm mới nhú, những màu xanh còn chưa mang hình lá....
Ánh bình minh còn chưa thức dậy, Đêm nhạt dần và ngoài trời ta thấy Sao Mai Xanh rực rỡ lưng trời. Em đấy ư, Sao Mai Xanh yêu dấu, Vượt ngàn trùng xa cách tìm ta, Chẳng ồn ào mà dịu êm lặng lẽ, Nói ngàn lời qua ánh mắt long lanh....
Bên lầu đào mận thưa thớt lá Sen tàn cánh rã cọng trơ hồ Gấm dệt dở dang, phòng cô quạnh Một tiếng côn trùng lọt rèm thưa....
Lời hay (좋은 글) có một mẩu chuyện cực ngắn về cái giỏ của Mẹ của tác giả Sim Seung Hyun đăng trong tuyển tập Papa Pepe together (심승현, 파페포포 투게더). Mà không biết bây giờ trẻ có còn ngóng mẹ đi chợ về, hay nó chỉ là ký ức của riêng thế hệ sinh ra từ thời trước?...
Trong các loài hoa tươi đẹp rực rỡ sắc màu trên thế gian, có một loài hoa mà người Phương Đông rất mê, tôn là “Vương của các loài hoa”, là “Quốc sắc thiên hương”. Đấy là Mẫu Đơn. Có nơi gọi là Mộc Thược Dược. Có rất nhiều bài thơ viết về hoa Mẫu Đơn, trong đó ấn tượng nhất là câu thơ:......
Nhắc đến ngày xưa, hẳn ai trong chúng ta cũng muốn lang thang dọc miền ký ức, mong được quay trở về thời ấu thơ, về cái thuở “chưa biết buồn” mà nhà thơ Hồng Oanh từng nhắc đến trong bài thơ “Về thành phố trước cơn mưa”....
Ngày 08/4 Âm lịch (30/4/2020) là ngày kỷ niệm Phật Thích Ca đản sinh. Ngoại trừ người chuyên sâu thì ít ai hiểu ý nghĩa câu niệm Phật cửa miệng mà ta hay dùng....
Đối với những người bị bệnh tật hành hạ đến mức uống thuốc thay cơm, bị đòn sấm sét của số phận giáng lên giáng xuống, tới mức như đã ở Địa Ngục thì chắc có thể thấm hơn cái chữ Chấp ở trên. Khi nằm trong tình trạng đợi chết, ta thấy rõ của cải, danh vọng là bùa Mê....
Đã bao lần chúng con tìm cha Nhưng tìm mãi mà con chưa tìm được. Con khát khao, mẹ ngày đêm mong ước. Cha trở về quê mẹ yêu thương. Chúng con đâu có ngại những chặng đường. Dù xa xôi, con vẫn tìm đến được....
Có thể ai đó thốt lên: Lắm chuyện! Ở quê mình thì làm gì có cây cầu nào, chắc thấy bên Tân Lập có cây cầu Tân Đệ hoành tráng muốn ghé hôi lấy tiếng thì ghé ví như phô rằng quê tôi hay nhà tôi gần cầu Tân Đệ chẳng hạn!...
Có người nói “Thứ gì không mua được bằng tiền thì mua được bằng… rất nhiều tiền”. Nhưng một lúc nào đó trong cuộc đời, người đó sẽ hiểu ra câu nói trên không đúng. Tiền có thể mua được hàng triệu chiếc đồng hồ nhưng không mua được một thứ, và đó là… Thời gian!...
Có một lần, tôi nói với Tình yêu của tôi rằng: đọc thơ của Hồng Oanh, em thấy mình ngộ được nhiều điều; và cũng biết nên quên nhiều điều. Bởi nó luôn xoay quanh ba chữ mà tôi thấy mình cần buông bỏ nếu muốn là người thực tu. Có người nói thơ của Hồng Oanh giống thơ Hồ Xuân Hương. Tôi thì không thích......
Chùa Keo nằm trên đất thuộc xã Duy nhất, huyện Vũ Thư tỉnh Thái Bình, có tên chữ là Thần Quang Tự, được xây dựng từ 1630 đến năm 1632 theo phong cách kiến trúc thời Lê. Nhưng, lịch sử của ngôi chùa lại có bề dày đến hơn chín thế kỷ. Theo “Không Lộ Thiền sư ký ngữ lục,” năm 1061, Không Lộ dựng chùa......
Chỉ đến khi mẹ mãi mãi ra đi... Con mới hiểu hết tình yêu của mẹ Con nghĩ mình đủ khôn, từng đi ra nơi chân trời góc bể Chút công danh để thấy mình không nhỏ bé trước cuộc đời....
Một trong những khủng hoảng lớn nhất trong xã hội loài người ngày nay là khủng hoảng niềm tin. Thoạt nghe tưởng là chuyện nhỏ nhưng nếu suy ngẫm ta sẽ thấy được chiều sâu chiều rộng của vấn đề....
Câu chuyện này xảy từ hơn 30 năm trước, vào một buổi tối mùa đông lạnh giá ở Washington D.C. Vợ của một doanh nhân giàu có bất cẩn làm rơi túi xách tại một bệnh viện. Sau khi biết chuyện, vị doanh nhân này vô cùng lo lắng, vì bên trong túi xách không chỉ có 100 ngàn đô mà còn chứa thông tin thị......
Vượt Biển, tiếng Tày gọi là Khảm hải hay Khẳm khái nói theo tiếng Tày cổ, là một đoạn trong nghi lễ Hắt Pựt, tiếng phổ thông gọi là làm Pựt hay Hát Bụt. Nghi lễ này được tổ chức cho người già, ốm yếu, sắp về với tổ tiên. Gọi là trường ca vì nó là một bài hát dài đến hàng tiếng đồng hồ do các nghệ......
Con nhìn vào mắt mẹ Thấy mùa xuân đang về Màu xanh mượt ven đê Lúa đồng mình tốt quá!...
Ba bận suốt ngày nên viết cho con Giờ nghỉ trưa giữa hai ca làm việc, Ba gọi Thanh Huyền, con run lên muốn khóc Bao nhiêu năm trời, con bỗng bé như xưa!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!