- Sáng tác mới
Tôi muốn hỏi những cô gái xa quê Đất quê hương nơi ấy có hay về Còn nhớ sông quê dòng nước mát Bước chân háo hức quãng đê quen?...
Cuối thu, bước chân ra đường, phố cũng như dài thêm hun hút. Từng cơn gió heo may đi qua để lại những mái nhà rêu phong, để lại mầm cây khép mình trong kẽ lá và để lại trong lòng người một nỗi nhớ mông lung....
Nhà Búp xin hân hạnh giới thiệu ca khúc THU XA với giọng ca ngọt dịu mát trong của Á quân Sao Mai 2019 Phan Thị Quỳnh Anh...
Ươm đọt nắng vào lòng tay Em đi tìm mùa lá chín Ngược dòng thời gian, đằm trong hoài niệm Ai biết mùa thu em nơi đâu? Em đi qua những cánh rừng mắt gió thâm nâu Những góc phố ơ thờ, những con đường câm nín...
Bỏ lại dòng sông cỏ lên xanh đồng Vơi đầy mênh mông, đầy vơi mây khói Bỏ lại gió trời cho ngày lặng gió Chỉ còn xác xơ cõi lòng hy vọng...
Năm nay vì dịch CoVid thực hiện giãn cách xã hội, sang đầu tháng Tám âm lịch đôi vợ chồng Ngưu Lang Chức Nữ mới được gặp nhau nên sướt mướt mãi. Gần đến tết Trung thu đất trời vẫn mọng nước, thỉnh thoảng lại đổ xuống đất lành một cơn mưa xối xả....
Em là một cô gái không thật đẹp nhưng có duyên! Làn da không trắng nhưng có luôn hiện hữu trên môi một nụ cười tỏa nắng khoe hàm răng trắng đẹp mê hồn. Cặp mắt biết nói với hàng lông mi dài dù không chau chuốt nhưng cũng đủ để làm mê hoặc bao chàng trai vùng biển....
Nghe như ngoài kia nắng đã thôi rơi Hoàng hôn tan trong mênh mang cánh gió Bầu trời đêm thắp những vầng mây đỏ Mưa rì rào diệu khúc ngâm vang. Mình bên nhau nghe tiếng thời gian Lúc dềnh dàng, lúc vội vàng hối thúc...
Tôi gọi những bài thơ của Bùi Thanh Huyền trong tập thơ Trái Tim Thức, do nhà xuất bản Hội Nhà Văn phát hành là những vần thơ Đẹp. Đẹp không chỉ ở hình thức sang trọng hiếm gặp, tập thơ còn là những tâm tình Đẹp của một người đàn bà Đẹp, của những cảnh sắc thiên nhiên Tuyệt Đẹp....
Chợt thấy mình có lỗi với hoàng hôn Khi trời chiều quên tãi vàng ráng đỏ Mặt nước sậm sì ướt mọng bờ mi gió Sóng bơ phờ bên bờ đá lặng câm....
Một nửa mùa cốm đã thơm Trong vòng tay sen biếc sắc Một nửa mùa hương thầm nhắc Thu giờ đã nửa chừng viên. Một nửa mùa vén luống tiên Thâm quầng lời mây bóng nước...
So với các bạn, các anh chị em trong lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn học thiếu nhi, tôi và Trần Huyền Tâm có "duyên" đặc biệt với nhau, từ cái thuở cả hai cùng có mặt trong Đại hội học sinh giỏi của huyện Đông Hưng, tỉnh Thái Bình....
Núi sông Tây Việt hiểm mọi bề Cuối trời từ đây vượt sơn khê Đá quái bờ rơi nhìn giận dữ Chim nước dạn người chẳng bay đi Trời đất thuyền con nổi như lá Văn chương tơ mảnh tiếng thảm thê...
Sắp chín rồi! Ngâu còn đó không ngâu? Sao nực thế tấc lòng Hè đã ngái! Chút bóng bẩy tự thuở ngày hoang hoải Giờ hanh hao, bức bối, vầy vò. Còn lại gì cho nhau sau lộng lẫy hẹn hò Ơi da diết khúc giao mùa Tháng Tám...
Ban mai hiền như một nhành hoa vẫy Nắng vàng chanh lan trên đám cỏ xanh Thu chưa về, Hạ vẫn kịp vẽ tranh Tường Vy đỏ, khoảng trời xanh tha thiết....
Hạ vẫn da diết xanh Trên những chùm mây thắm Cúc đã ngời sắc nắng Ướp thơm hương bước về. Man mác tấc lòng hè Thương về triền cỏ mướt Ngâu loáng bờ mi ướt Nhạt nhòa lời mây xa....
Bỗng dưng Mỵ lắm chuyện. Việc gì Mỵ cũng xía vô, hết ý kiến rồi lại suy đoán, lại buồn phiền. Cứ như thể Mỵ đang muốn quản cả thế giới, vơ “chuyện của người ta” vào, để rồi lo toan, để mà giãi bày. Cái “bỗng dưng” của Mỵ thực ra là có nguyên cớ. Đó là Mỵ bị vướng vào nỗi niềm tâm sự của mấy đứa em....
Anh đi rồi, ngày vui cũng đi theo Mây nhạt nhòa, nắng không ra nắng Mưa dùng dằng quẩn quanh nơi ngõ vắng Đêm sương mòn một nửa vầng trăng...
Đêm nằm không ngủ được. Nghe ngoài trời mưa rơi Nỗi nhớ thương da diết Dâng lên thành chơi vơi… Trời ì ầm sấm chớp Gió vật vã từng hồi Mưa sập sùi từng chập...
Người ta vẫn gọi tháng Bảy ta là tháng Vu lan báo hiếu, tháng xá tội vong nhân, tháng Ngâu vầy, rồi gọi là tháng cô hồn dã quỷ nữa. Kệ người ta, tôi chẳng gọi tháng Bảy bằng tên gọi nào hết. Tôi chỉ biết đó là tháng Bảy đầu thu với heo may và bão, lũ đang về....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!