- Sáng tác mới
Có một buổi sáng thức dậy, lấy nước đánh răng, vô ý để nước rơi tung ra từ cái gáo nhỏ, rơi xuống mảnh đất phía sau chum, những hạt nước rơi trúng đầu một cái hạt đang đội mầm nhô lên....
Tuyết đã rơi, trên mái trường em đấy Gió Đông Bắc về, buốt lạnh tới tận tim Con đường đến trường gió rít từng cơn Em vẫn bám trường bao năm rồi vẫn thế...
Giờ thì mình đang ngồi trước biển. Hoàng hôn bao giờ cũng dịu dàng và tin cậy. Những vệt sáng cuối cùng chìm xuống nước, vẫn để lại ánh lưu luyến, lung linh. Hoàng hôn như người đã đi qua tuổi hoa niên, âu yếm ngoảnh nhìn lại thời gian, nơi đã để lại phần “ngày” của mình ở đó....
Năm 1986, cái tên Phạm Công Trứ đã nổi như cồn với Lời thề cỏ may, rồi từ đó, ông liên tục viết, viết nhiều, hay và độc đáo. Ông đã xuất bản nhiều tập thơ bề thế như Cỏ may thi tập, Phồn thi (3 tập), Làng phố giao duyên …...
Đất nước của tôi Chưa đẹp thế bao giờ Khắp các nẻo đường Rợp cờ sao chiến thắng Kèn âm vang Tiếng reo vui thắng trận Sau hồi còi Dứt 95 phút ngân lên*....
Em đợi anh suốt những mùa xuân Sân ga vắng mưa phùn rắc khẽ Bước chân mùa kéo chuyến tàu qua Những nẻo đường quen, những miền đất lạ Những giao thừa không pháo không hoa...
Nhìn sâu vào nhân thế, thời thế, nhưng Văn Giá không đưa người đọc đến với những cảm xúc bi lụy mà ngòi bút của anh luôn hướng về sự sống. Ý thức về thời gian gắn với cái đẹp, khát vọng hướng tới cái đẹp đã đem đến cho anh một cái nhìn thật nhân văn về thân phận con người: Từ Sơn sen, Hạt gạo, Bé......
Tôi may mắn và hạnh phúc khi được tham gia lớp học bồi dưỡng năng khiếu sáng tác thơ văn Thiếu nhi của Hội Văn học Nghệ thuật Tỉnh Thái Bình. Tôi học trong 4 năm từ 1977 đến 1980. Đó là những ngày hè vô cùng bổ ích và thực là lí thú với tôi cũng như với một hội lít nhít, lau nhau hơn kém nhau vài ba......
Trong bộn bề những bận rộn của công việc thường ngày, chúng tôi vẫn tranh thủ tụ họp, có thể bất kỳ lúc nào vào khoảng thời gian xen kẹt, giữa những con người vốn cùng niềm đam mê “viết lách” khi còn ở lứa tuổi từ cái thủa “Búp trên cành” tại Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình....
Linh cảm. Em chỉ có thể nghĩ như vậy. Sáng nay em dậy sớm. Có chút gì bồn chồn không yên. Chạy ra mở cửa: Ùa vào em một trời đầy nắng! Giống như một khối mầu, chảy lênh láng từ bầu trời xuống mặt đất. Nó vừa đậm đà như có hương, có vị, vừa lung linh, như thoang thoảng đâu đây. Em xòe tay trong nắng:......
Lan đứng tần ngần trước cổng trường. Một bạn, hai bạn…những đứa bạn cuối cùng, chậm trễ nhất đã vào trường. Cánh cổng từ từ đóng lại. Lan định kêu lên: “Chú ơi! Chờ cháu với”… nhưng lại thôi. Nó đứng một hồi lâu nữa. Tiếng trống trường vào tiết...
Từ những năm 80 của thế kỉ XX, Kim Chuông đã là một nhà thơ “có tiếng” ở vùng quê lúa Thái Bình với liên tiếp các tập thơ được xuất bản: Tình yêu mùa găt (1975), Hoa nở ngày em đến (1986), Mặt trăng em (1988), Trăng cửa rừng (1989), Mặt trời của ba cửa sông (1989)…...
Đọc “Giọt nắng vô thường” của Trần Huyền Tâm, một trong những tác giả thành đạt của nhóm các em thiếu nhi đã từng được Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình phát hiện, bồi dưỡng ươm trồng mầm tài năng văn học từ nhiều thập niên trước, tôi có cảm giác lòng hết sức thư thái an nhiên...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!