- Sáng tác mới
Lão Tử (một vĩ nhân cổ đại được coi là người sáng lập Đạo giáo) rời đi không một dấu vết sau khi viết Đạo Đức Kinh. Ông đã hiểu biết chân lý cuộc đời của một sinh mệnh con người. Trong thế giới con người, một vài người không có điều gì để anh ta có thể nói về nó cả....
Mỗi lần mở YouTube nghe nhạc, nghe dân ca gã lại nhớ tới Nàng, nhớ bài dân ca quan họ em hát ngày ấy. Nàng không đẹp, có cái miệng hơi hô một chút nhưng eo thon và một đôi mắt đẹp như mắt nước hồ thu đúng như tên Thu Thủy của Nàng....
Từ ngày vực dậy Xẩm quê Ca dao truyền miệng nối bè bèo sen Ao đình váng nước chua phèn Tiếng phách tiếng nhị ủ men nảy mầm...
Em về ga nhỏ chiều đông Nhìn bàng trút lá nao lòng nhớ ai Cuối chiều một vạt nắng phai Đường hun hút gió, nhành mai nở vàng...
Mải tìm hạc trắng sông Thao Vấp câu Xoan ghẹo ngã vào hội quê, “Linh tinh tình phập” giữ lề Mười hai đùng đục trăng thề tháng giêng,...
Mùa Xuân, những nhành hoa ban bắt đầu đầu trút những bông hoa trăng trắng tím nhạt xuống rừng, thay bằng những đọt lá non mướt xanh của những ngày sau Tết cũng là lúc chợ tình Khau Vai đã mở. Chợ của những người tình, chợ không phải để bán buôn mà để hẹn hò gặp mặt hồi tưởng....
Ơi khòn khen góc chợ phiên ai khèn bối rối váy lanh hoa mềm giọt sương rừng Lũng Cú bò gấu váy lên cao cao, Bản Mông chạm trời sao mới chiều nào cài hạt ngô khe đá...
Ngày Mẹ đi Hoa xoan rụng rắc đầy mặt ngõ Giời mưa bay tiết Vũ Thủy sụt sùi Thuật toán nhà thương thầy thuốc bó tay rồi, Tám mươi tuổi Mẹ ra đi bên cháu con thanh thản...
Càng ngày phụ nữ càng vùng lên càng hiện đại thì lại càng nên biết giá trị của mình, nhất là các bạn trẻ. Chắc 7x bọn mình giờ là thuộc thế hệ cuối cùng còn mang tư tưởng của phụ nữ thời xưa. Lấy chồng mặc định sẽ sống với chồng cả đời nếu sóng gió không to đến nỗi lật cả thuyền....
Người vừa đến ta đã lại đi rồi Còn nỗi nhớ lọt vào miền xa thẳm Sân ga vắng tiếng còi tàu xa ngái Mênh mênh, mang mang một ráng chiều Ta sóng sánh soi vào đáy mắt Loang loang .. mưa thấm vào lòng đau !...
Mưa ngâu mái rạ còn rơi Thoi đưa còn dệt ngược xuôi tơ trời Chèo văn còn khúc chơi vơi Khúc trời gặp đất, khúc người mất nhau...
Đến tận giờ gã cũng không hiểu vì sao thời đó bọn gã nhiều năng lượng đến thế. Cả lớp sáu chục con người ta mà số có cân nặng trên 50kg chỉ đếm trên đầu ngón tay. Ấy vậy mà đạp xe 40 - 50 km thậm chí đi Hải Phòng hơn 70km cũng chỉ là chuyện thường ngày ở XÓM....
Chị là một nhà thơ. Thơ chị thiết tha và ngập tràn cảm xúc. Chị từng được mệnh danh một thời là “Xuân Quỳnh của quê lúa Thái Bình”. Hiện nay, chị là một trong số ít ỏi nữ giữ chức vụ quyền Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Có lẽ ở cương vị này, chị quan tâm nhiều hơn đến phong trào văn......
Khi cầm tập thơ Giọt nắng vô thường của Trần Huyền Tâm trên tay, không hiểu sao ngay lập tức tôi liên tưởng đến “tia nắng mặt trời” trong bài thơ “Và bây giờ là buổi tối” của nhà thơ Ý Salvatore Quasimodo, người đã đoạt giải Nobel Văn học năm 1959:...
… Trên đời này, dù là thánh nhân hay kẻ bất cơ, không ai có thể chọn được tổ quốc, quê hương, dòng họ, cha mẹ và ngày sinh tháng đẻ của mình. Đêm nay, nằm thao thức miên man không ngủ được. Trên đất khách quê người nơi xứ tuyết, ta bồi hồi nhớ về quê hương, về những kỷ niệm ấu thơ nơi làng quê thôn......
Gã thi nhân đã gieo vần lạc lối, Giữa dòng đời đầy sương khói hư vô Bụi thời gian che phủ cả lời thơ Vần điệu héo giữa mịt mờ vô vọng...!...
Em biết Anh chẳng còn bờ vai nào Cho em tựa Khi lòng mềm hoang vắng Cho em mong Chở che em khi nắng Chắn bão giông Ngăn gió giật lũ giăng...
Ngày xửa ngày xưa, có một bình nước ở thiên giới. Quán Âm đã dùng bình nước này để đựng nước thần và một nhánh liễu. Bình nước đã theo Quán Âm trên thiên giới hàng ngàn năm và luôn nghĩ rằng nó rất quan trọng đối với Quán Âm....
Mùa hè ba năm trước tôi nghe nhà bên ấy tiếng mẹ ru con. Nhìn sang dưới bóng cây muồng hoa vàng rực, tiếng người mẹ ru con đung đưa chiếc nôi xinh xinh, nhẹ nhàng, dung dị. Nó toát lên một cái đẹp của miền quê, dung dị, nhẹ nhàng và rất nên thơ! Một người phụ nữ rất đẹp....
Chuyện rằng, ngày xưa có hai vợ chồng ông lão sống với nhau rất hạnh phúc trong một túp lều nhỏ bên bờ biển. Ngày ngày ông lão ra biển kéo lưới, còn bà vợ ở nhà nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa và khâu vá. Bà có thói quen là vừa làm vừa hát các khúc hát dân gian bao đời truyền lại. Cuộc sống của đôi vợ......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!