- Sáng tác mới
Phủ đầu nhé: tôi có 2 chỗ đổi font thành in đậm như trên nhằm phân biệt với các chữ còn lại bởi trong bản in của tập thơ, nhà thơ đã để cả tên tập và tên tác giả là chữ viết thường....
Đến một miền đất mới Các vị sư xây chùa Đất, gạch đã được mua Họ làm quên sớm tối. Một chú tiểu được giao Xây nguyên bức tường gạch...
Đã qua ba tháng hè. Nắng bớt gay gắt. Nhưng trời vẫn oi ả. Ở thao trường về, áo đẫm mồ hôi, bữa cơm của lính tuy đạm bạc nhưng cũng phần nào lấy lại sức lực cho chiến sĩ....
Cha ông ngày xưa luôn tự giác răn mình hàm dưỡng Đạo đức, tu Tâm dưỡng Tính để TÍCH ĐỨC cho con cháu đời sau,để luân hồi tái sinh phát Tài Lộc, hưởng Phúc Thọ…...
Trong cuộc sống có được người bạn tri kỷ mới thật là trân quý! Tri kỷ cũng như một thứ tình cảm ấm áp không lời, một thứ đồng hành giản dị nhưng quý báu vô ngần....
Tôi cảm ơn người đã nắm nay không phải vì đã giúp tôi không ngã, mà chính vì người đã chìa tay ra với tôi. Tôi cảm ơn người đã cổ vũ không phải vì đã giúp đời tôi đã bớt khổ mà chính vì người đã có lòng khích lệ tôi....
Hôm nay con gái đi thi. Mình cũng chỉ nấu bát canh may mắn và chúc con may mắn. Phấn đấu đã phấn đấu rồi. Không làm được việc này tất làm được việc khác, miễn là đừng ủ dột cho rằng mình không có ích....
“Sau khi báo Nhân văn đình bản, Phùng Cung bị đình chỉ công tác và sau đó tập trung cải tạo suốt 12 năm tại các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Yên Bái, Phong Quang…” Đó là đoạn trích từ Lời giới thiệu của Ban biên tập Nhà xuất bản Hội nhà văn cho tập thơ Xem đêm của nhà thơ Phùng Cung, xuất bản năm 2011....
Năm 1962, tờ The New York Times đã đăng một câu rất hay của James Baldwin: “Not everything that is faced can be changed, but nothing can be changed until it is faced.” Câu này ý là không phải việc gì ta đối mặt là cũng có thể thay đổi, nhưng sẽ chẳng có gì thay đổi nếu không đối mặt....
Ừ nhỉ, mình đã lên Đà Lạt, Xa lắm rồi, Cái thuở thông trăm tuổi, Nắng thủy tinh, Sóng sánh ngọt mật ong... Bao nhiêu năm muốn một ngày trở lại, Lò sưởi xưa , bên người ấy,...
Trong đội ngũ các nhà văn mang tên “Nhóm Búp” Nguyễn Diệu Liên là lứa “em Út” của “Lớp đào tạo bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác Văn học của Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình, những năm 1976 - 1990”....
Bông vừa nở thay cho bông vừa rụng Có sắc hồng chưa kịp đón mùa xuân, Vui hé nụ và buồn bung nở Mùa cũ trôi trong mưa gió chập chờn....
Một lần nghe tiếng hát Then mười năm sau nhớ tai em vẫn đầy Dân ca bịn rịn cỏ cây thực hành Then nở phủ dầy khoảng không...
Ngày mưa gió hay lòng giông gió Câu thơ nào vừa tím tái ngày đông Những nỗi buồn không thể gọi thành tên Hoa vẫn thắm bên cạnh người cười gượng....
Có một lần, tôi tưởng mình đã nói chuyện được với hoa lan. Nói với hoa với cỏ, với chim thú và nghe được lời vạn vật, ấy là sự giao hòa của cõi bất tử....
William Shakespeare: “Đừng bao giờ đùa giỡn với cảm xúc của người khác, bởi vì bạn có thể giành chiến thắng nhưng hậu quả là bạn chắc chắn sẽ mất đi người đó suốt cuộc đời.”...
Uống rượu vào rồi ai ai cũng khí cao vạn trượng (기고만장), trở thành anh hùng hào kiệt (영웅호걸), trong mắt chẳng còn ai đáng mặt anh tài. Nhìn vào sức uống của một người có thể biết về nhân cách...
Hoa đã nở sao người không đến hái? Lại mang về mấy trái sầu riêng Thôi đành vậy! Sao sầu chung được nữa? Mắt dẫu có buồn hoa vẫn cứ tỏa hương....
Trong những ngày đất nước đang hừng hực ngọn lửa đấu tranh, lên án Trung Quốc đặt giàn khoan trái phép lên lãnh hải nước ta, mỗi người dân Việt Nam thể hiện lòng yêu nước của mình theo một cách riêng....
Có sinh ắt có tử. Cái gì có hình tướng ắt sẽ bị diệt. Hãy sống trong cõi đời này và xác định rằng Ta rồi cũng chết. Tùy vào độ tuổi mà mức độ cảm nhận về cái chết khác nhau....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!