- Sáng tác mới
Hai mươi năm rồi kẻ ở người đi Tiếng Ve gọi ta tìm về nỗi nhớ Mùa tiếp mùa lật nhanh như trang vở Ta xa nơi này – ga xép Tuổi Me Xanh....
Dắt thương vào khoảng nhớ dịu êm Ngọt ngào anh…Giấc mơ em…Rất thật! Bờ vai chiều đẫm mùi cỏ mật Vòng tay đêm nưng nức thơm đầy....
Em thì giấu lời thương về phía biển Anh lần tìm trên đỉnh gió xanh xanh Đêm Nha Trang mây tím bủa giăng mành Đèn phố thị chòng chành soi đáy nước...
Giận hờn với lại ghen tuông Món gia vị ấy ta thường nhâm nhi Kể ra năm thoảng, mười thì chan vào “bữa tiệc” nhiều khi cũng tình...
Gió róc rách len dần vào khe suối Nắng chín cây treo trĩu nặng lưng cành Thảm rừng xanh muôn thuở cứ ngát xanh Như mái tóc buổi xuân thì sơn nữ......
Nazim Hikmat Nhà thơ vĩ đại Thổ Nhĩ Kỳ Nhờ hai hoạ sĩ nổi tiếng Vẽ một bức lạ kỳ... Bức tranh về HẠNH PHÚC Abidin Dino Mô tả cảnh đông đúc Khiến người xem bất ngờ!...
Gom hoàng hôn anh xếp vào đáy túi Lốm đốm đêm xen lẫn giữa chiều tà Em là em hay một chút mơ hoa Hồn nhiên nở giữa đời ta tuyệt phẩm......
Những ban mai yên ả. Ta dựa lòng vào hoa. Chợt thấy mình thật lạ. Tuổi cứ già hồn nhiên. Trong hoa như có biển. Tím một chiều nhớ mong....
Tôi thích gọi Nguyễn Diệu Liên là “Út em yêu quý“. Vì tôi yêu quý và biết ơn em bằng những gì ấm áp tinh khôi. Vì trong nhóm Văn Búp của gia đình Nhà Búp chúng tôi, Diệu Liên nhỏ tuổi nhất, học khoá áp cuối, còn tôi và 11 anh chị em khác học khoá đầu....
Ai rót mật vào Mười Hai thương nhớ Để ngọt ngào thơm lựng má ngày đông Vàng cứ mơ trên sắc cải hoa ngồng Xanh cứ thắm tới tận cùng mắt biếc....
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Có thể nói, từ thuở “Đa Cương Hương” đất cổ. Rồi, đất Sơn Nam Hạ... Lịch sử văn chương Thái Bình, trải qua những thế kỷ khá dài trong nét nhìn thật mờ chìm, lặng khuất....
Toán và tôi là hai thành viên nhóm Búp Trên Cành có khá nhiều điểm tương đồng khiến cho chúng tôi có tình cảm thật thân thương, dễ đồng cảm cùng nhau trong văn chương cũng như cuộc sống....
Tôi quen chị Trần Huyền Tâm gần hai năm, qua một người bạn facebook. Có thể nói, tôi là “con mọt” đọc thơ chị. Trao đổi tin nhắn qua lại, biết tôi thích đọc thơ, chị gửi tặng tôi mấy tập thơ của chị và giới thiệu tôi với mạng văn chương Nhà Búp (nhabup.vn). Từ khi có được mấy tập thơ chị tặng và......
Sương mù ngủ quên trên đỉnh núi ngọn gió lạc đường than thở giữa rừng cây men rượu cần ngào ngạt vị nồng cay nâng bước nhảy chập chùng bên ánh lửa...
Lạ thật! Tôi đã thấy trong số bạn bè mình rất nhiều người chẳng có dính dáng, hiểu biết gì về Biển mà tự nhiên cứ yêu nó. Trong số ấy có cả tôi......
Tôi được đọc những bài bình thơ rất sâu sắc, thấu cảm của tiến sĩ Bùi Đại Dũng trước khi được đọc thơ anh. Bùi Đại Dũng từng công tác tại Ban Tài chính quản trị trung ương, tổ tư vấn của Thủ tướng chính phủ, Bộ nội vụ, hiện nay đang là giảng viên Đại học quốc gia Hà Nội....
Xin đừng gọi tên em "Hoa dại" Tội nghiệp Dã Quỳ lắm lắm ai ơi! Giản đơn em mãi là thân gái Khát tự do, không biết hỏi, đòi......
Lang thang vào mạng, nhặt được một điều ước từ một cô Tấm ngoan hiền của Nhà Búp: “Nhân ngày 20/10, con xin có một điều ước: nếu có kiếp sau, xin đừng bắt con làm phụ nữ Việt Nam, con không muốn lúc nào cũng phải vai cõng Anh hùng, tay ôm Bất khuất, 365 ngày Trung hậu với Đảm đang ạ”!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!