- Sáng tác mới
Đã đi lúc nào đâu, mà ta lại đến, Đã đến nơi đâu, mà ta quay lại định về? Cả một đời quẩn quanh, Như con lật đật, Ngã nghiêng cười, Ngất ngưỡng giữa Mê... Trong giấc mơ, Ta thấy ta từ Tiền Kiếp,...
Tôi biết đến thơ Nguyên Hùng thật tình cờ qua âm nhạc của Lê An Tuyên. Và thơ anh, cứ thế cuốn tôi đi, qua những bến bờ yêu như biển chiều gợi nhớ, tựa đêm trăng lấp lánh, sóng xôn xao…...
Đồng dao xưa nhớ lại một thời Thật đơn sơ mà đâu có ai... không chơi Trò chơi cuốn hút trong tim tôi... Bạn hãy đoán có? không? xem nào...
Mai em về phương hạnh phúc Cớ sao lòng lại rưng rưng Có gì cay cay trong mắt Có gì nghèn nghẹn trong tim. Quê hương mãi là nỗi nhớ Đời người biết mấy truân chuyên...
Đó là cơn mưa cũng ồn ào như ngàn cơn mưa khác! Sấm đùng đoàng gọi chớp Mưa khanh khách cười mãn nguyện, hồn nhiên....
Có một người Lang thang đi tìm tuổi thơ Đắp mộ gió Chôn vùi ký ức trong mưa Rồi khóc một mình Gặp một người Rong ruổi hát Đi tìm những lời ru...
Ngỡ như Bùi Thanh Huyền sinh ra để làm thơ, đề hồn nhiên yêu, hồn nhiên sống, hồn nhiên cảm nhận hết thảy những nâng niu, yêu chiều của cuộc sống và người thân. Vừa tốt nghiệp phổ thông, đất nước Liên Xô hiền hòa, tươi đẹp đã dang tay đón đợi,...
Em nói gì mà líu ríu tiếng mưa Mà rừng ấp sóng mây, núi sà vào lòng biển Em nhắn gì mà nước nhớ nguồn nước tìm về bến hẹn Giữa muôn trùng rừng biển toạ lên mây....
Hình như Nguyễn Tuân có một ý kiến khá thú vị: Muốn biết một bát phở có ngon hay không thì phải xem cách thái miếng thịt bò. Muốn biết một nhà thơ có phải thứ thiệt hay không thì phải nếm mùi Lục Bát....
Em ước gì cho một sáng Hè trong Mà rạng rỡ cả đất trời hoa lá Sen ngan ngát đưa tinh khôi vào Hạ Đây diệu huyền trong vắt cõi từ bi. Ba tiếng “Em ước gì” mở đầu cho bài thơ có vẻ là bâng quơ, thốt lên không chủ ý....
Tôi biết nhà thơ Bùi Thanh Huyền từ thuở chị 13 tuổi, thuở chúng tôi cùng là “Búp trên cành” trong vườn ươm của Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình. Ấn tượng trong tôi lần đầu gặp chị mãi là hình ảnh chị mặc áo hoa, mái tóc mây bồng được bím buộc gọn gàng hai bên....
Năm nay vì dịch CoVid thực hiện giãn cách xã hội, sang đầu tháng Tám âm lịch đôi vợ chồng Ngưu Lang Chức Nữ mới được gặp nhau nên sướt mướt mãi. Gần đến tết Trung thu đất trời vẫn mọng nước, thỉnh thoảng lại đổ xuống đất lành một cơn mưa xối xả....
Thu sang rồi bé ạ, hoa Cau đã lấm tấm rơi trắng trước sân nhà, hương Cau đã ngan ngát mênh mang lan toả. Lúa ngoài đồng đã mềm mại uốn câu, cốm mới đã dẻo xanh ngọt ngào thơm lựng từ tay mẹ, trong vườn thu đã dậy sắc hương bay....
Chiều tà...buông nhẹ trên sông, Hoàng hôn rơi rớt xuống dòng tịch liêu... Chim trời cánh mỏi liêu xiêu, Cô đơn bến vắng.. đò chiều đợi ai?...
Mới sáng, mở mạng ra, mình bắt gặp những nụ cười rất tươi của các bé gái xinh như thiên thần rồi lại được đọc một đoản văn vàng như nắng trong giọt sương văn vắt lành lạnh hơi băng. Ước có cái Tâm thanh tịnh chẳng vướng hồng Trần như thế....
Phim Ấn Độ mang đến một thế giới khác, một thế giới đầy sắc màu tươi rói với cả nghĩa đen và nghĩa bóng của từ “sắc màu”. Những cuộc tình lâm ly, những quan hệ gia tộc chằng chịt, những ngập tràn hạnh phúc và buốt nhói chia ly... Đó là những “bảng màu” (palettes) tâm trạng mà lại được thể hiện qua......
Em là người đến từ hôm qua Nụ cười hồn nhiên trong trẻo quá Ta như tắm trong mát lành cơn mưa mùa hạ Trong rạo rực nồng nàn hoa lá mùa xuân....
Em đi qua một khoảnh trời ngâu Chớp nhì nhằng ướt nhòa vầng mây bạc Thương cái gió bên lối mòn ngơ ngác Nắng không về khơi màu áo tinh khôi....
Bình yên là gì giữa cuộc sống muôn vàn biến động, giữa những lo toan bề bộn, tranh đấu ngược xuôi? Giờ thì mình không còn vẩn vơ kiếm tìm câu trả lời cho sự bình yên nữa, bởi mình đã thấy sự bình yên luôn hiện diện trong từng điều giản đơn của cuộc sống, trong mỗi phút giây mình đang có....
Cái ngày xưa yêu dấu Chợt đến rồi chợt đi! Tôi cất trong kho báu Cho riêng mình những gì? Là tấm hình của mẹ Rất gần gũi thân thương...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!