- Sáng tác mới
Những người hiểu ý nghĩa việc làm của Phạm Hữu Hiến thường gọi anh bằng cái tên trân trọng “Người đánh thức hồn thời gian”. Là người con xứ Huế nhưng lớn lên gắn bó với Bình Phước - mảnh đất xa xôi nơi miền Đông bạt ngàn nắng gió, Phạm Hữu Hiến đã yêu say mê mảnh đất ẩn chứa trong lòng biết bao dấu......
Anh kẻ sống vươn lên từ cõi chết Em chớ nên đùa cho đỏ máu tim đen Có phải chăng khi anh trộm nhớ em Là những lúc hồ ly giở trò ma mị....
Nghe tin tôi chuẩn bị du lịch qua nước bạn Lào, bạn gửi tin nhắn: Nhớ đến thăm Cánh đồng Chum nhé, nơi ấy có bố mình… Chuyến đi Lào này tôi mơ ước từ lâu, bên cạnh nỗi háo hức, vui mừng giờ chợt như lắng lại, một điều rất đỗi thiêng liêng đang chờ đợi tôi trong chuyến đi này…...
Theo Phật gia, khi loại bỏ được thất tình lục dục và các tâm xấu của con người thì người tu luyện sẽ đạt đến cảnh giới “không”, đó là cảnh giới mà tâm trong như nước, tĩnh lặng như núi, nhẹ như làn mây. Lòng từ bi của những bậc đắc đạo ấy đã để lại cho thế nhân nhiều câu chuyện cảm động lòng người....
Hai chúng ta vẹt gót giữa tình nhau Nào ngờ đến mai sau Chuyện yêu đương chép thành trang sử Anh cắm cúi ngược theo triền quá khứ Lặng lẽ xới đào... khảo cổ nụ hôn đêm......
Hồng nhan phận bạc người ơi Gột trắng xóa, cuối chân trời vẫn vôi Ghét bồng bềnh vẫn nổi trôi Đắm mê người, vẫn chỉ người đắm mê...
Tập thơ Mùa Đợi của Thúy Hằng được nhiều người nhận xét là “êm đềm”, “ngọt lành”. Riêng tôi, cảm giác nổi bật khi đọc không phải là êm đềm, mà là sự trăn trở, là sự cuộn xoáy giữa “lở” và “bồi” của một dòng sông trong hành trình tìm về với biển... và dường như còn xa hơn nữa....
Theo nhà nghiên cứu người Mỹ Ông Duane Gish (1921-2013), có tới 270 truyền thuyết của các dân tộc khác nhau trên thế giới nói về nạn Đại Hồng Thủy trên trái đất. Danh sách các nền văn hóa và nội dung truyền thuyết được đăng tải trên trang Wikipedia....
Ngọt ngào chưa ngọn heo may Mà nghe trong gió vương đầy tương tư Mà nghe man mác hương thu Long lanh trên cỏ mộng mơ dịu dàng....
Với sự ngắm nhìn, bắt nhập trước cuộc thế trăm năm, thơ Thúy Hằng luôn bật lên mầm xanh từ những góc khuất hồn mình, đôi khi rất thầm nhẹ mà sâu. Đúng như nhà văn Nguyễn Tuân định nghĩa về văn chương chăng? Thơ Hằng “Là sinh sự để sự sinh.” Ví như, người thơ này đi dưới “Mưa ngâu” để rồi mưa ngâu......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!