- Sáng tác mới
Buổi sáng bước ra khỏi cửa. Không khí lạnh ngắt sững sờ. Lặng lẽ đi ra khu vườn để cảm nhận thời khắc sớm mai của cỏ cây. Ngạc nhiên chưa. Không thấy gì cả. Khu vườn im lìm run lên trong giá rét....
Ngay từ những năm 1980, tên tuổi nhà văn Bùi Thị Biên Linh đã xuất hiện trên nhiều tờ báo văn học nghệ thuật. Bẵng đi một thời gian không sáng tác, khoảng chục năm trở lại đây, nhà văn Biên Linh xuất hiện trở lại trên văn đàn và được đông đảo công chúng yêu văn chương đón nhận....
Một cao tăng được mời dự tiệc. Ngay giữa các bàn bày các món mặn là bàn bày những món ăn chay. Chợt ông phát hiện trong một đĩa chay có một miếng thịt heo. Người đệ tử đi cùng cũng nhìn thấy, anh ta bèn dùng đũa bới miếng thịt lên cho dễ nhìn...
Vì sao người xưa nói rằng có Phúc Phận mới có Thọ, Phúc Thọ là quả của Đức. Chúng ta cùng tìm hiểu hàm nghĩa sâu xa này qua bài bình về Chữ "Thọ" trong văn hóa xưa của tác giả La Vinh. Cách đây đã lâu, nhân một học trò đi chúc thọ người quen, nhìn thấy bức trướng người ta treo trong bữa......
Khuyến thiện trừng ác (tiếng Hàn 권선징악 tiếng Hán 勸善懲惡). Ở đây, khuyến - khuyến khích, thiện - tốt, trừng - trừng trị, ác - xấu. Câu này có nghĩa là khuyến khích điều tốt, trừng trị cái xấu....
Cho đến bây giờ anh Cu Mão vẫn chưa hoàn hồn. Anh bị kiện, bị kết án và vào tù nhanh đến mức không ai ngờ lại như vậy. Tang vật sờ sờ ra đấy, có trời mà cãi. Anh oán trời không có mắt, có miệng. Anh Cu cố ngủ. Cũng lạ, khi còn ở nhà, cứ buổi tối là mắt anh đã díp lại....
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Bóng hoa ở trọ Trăng Xuân Suối nguồn ở trọ Bạch Vân cuối trời Lời reo sóng biển gió trời Thì thầm ở trọ đầu môi hẹn hò... Dòng sông ở trọ con đò,...
Nói hãy sống như nước, bởi nước đang chảy mà bị chắn là quay lại, bị vây thì dâng tràn mà vượt qua. Nước dù chảy nhanh mà không gấp, dù chảy chậm mà chẳng nóng lòng. Nước chẳng chọn nơi chốn, dù ở trước, hay theo sau vẫn luôn chảy cùng nhau....
Lại một ngày mới đến, Chim sẽ ca, và hoa sẽ nở. Mặt Trời tuôn nắng mới, làm rạng rỡ, Nụ cười nhân thế. Dù ở nương dâu, hay ngoài bãi bể, Biến cải cuộc đời, Những lớp sóng gối đầu nhau, Niềm vui gối lên nỗi đau, Nụ cười làm khô nhanh...
Trùng ngôn phúc ngôn (tiếng Hàn 중언부언;Tiếng Hán 重言復言 - trùng ngôn phúc ngôn). Ở đây, trùng là lặp, phúc cũng là lặp, ngôn - ngôn....
Thôi người thực chẳng còn như đời thực, ta gặp nhau trên mạng ảo, Thấy sao gần, mà vợi vợi những gần xa... Thôi, đã quyết "phản bổn quy chân", Coi nhân thế mặc áo tắc kè, thế nhân là quán trọ, Đường về nhà,...
Gió tràn ngập bước người thăm Gió đưa nắng sớm về ăm ắp nhà. Gió rung lời hát dân ca Gió reo luyến láy guitar dập dìu. Gió đưa trưa gắt về chiều Phiêu diêu thảm lúa phiêu diêu đòng đòng....
“Một chiều mưa” là câu mà nhà thơ Trần Ninh Hồ viết thêm vào cuối lời đề tặng tập thơ “Những dấu ấn chưa qua” cho tôi cùng vết mưa còn hoen mép giấy. Chắc ông có duyên đặc biệt với “chiều” nên những câu thơ kết mỗi bài cũng chứa đựng trong đó những lời như gửi gắm,...
Nói tới Lộc là nghĩ ngay tới những món vật chất có thể định lượng được chứ không mơ hồ định tính như chữ Đức, chữ Nghiệp… Lộc thường tìm đến nhà có quyền lực. Không làm ông này, bà nọ thì chỉ có hưởng Lộc từ con cháu, học trò chứ không dưng mà có của......
Cái gì đã qua gọi là quá khứ Nhưng hãy nhớ nó luôn ở quanh ta Ngờ nghệch xưa như lời nhắn nhủ Để hôm nay không phải nói giá mà...
Một lần nghe kể về vướng mắc của người bạn, tôi đã tìm cách an ủi rằng: sống với nhau mà không có niềm tin yêu thì khổ lắm. Để động viên bạn, tôi đọc một đoạn thơ trong bài “Ngày về không xa” mà tôi viết sau khi nói chuyện với tình yêu của mình...
Tôi đã đọc khoảng 500 tập thơ cổ kim Đông Tây, hiện đại, hậu hiện đại, đương đại đủ cả. Năm 2015 khi được chị tặng tập thơ này, tôi chăm chú đọc ít nhất là không bỏ sót từ nào. Tuy nhiên ấn tượng chung là khó nắm bắt. Rất nhiều những cái khác trong cách thức diễn đạt, ở ngay đơn vị từ, cụm từ....
Nắng trải nhẹ, Ngàn me non mở mắt. Phía trời xa, mưa giăng kín chân trời. Một vạt nắng, Vài ba vạt nắng, Mờ dần đi, Mây vần vũ đen rầm. Mưa lại rơi, Ào ạt rơi, rơi... Vườn hoa nhỏ, Sàn nhà không mái, Chỉ cho hoa, Không chỗ trú cho người, Chỉ cho cây cỏ hát ca thôi!...
Hôm nay, mình xin giới thiệu một bài thơ rất nổi tiếng tên 야언 (野言- dã ngôn) của Thân Khâm (신흠, 申欽), là quan văn (문신) và là một trong tứ đại văn nhân của triều đại Triều Tiên (신흠, 정구,장유,이식), sinh năm 1566, mất năm 1628, tự (자) là 경숙(敬叔 - Kính Thúc),...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!