- Sáng tác mới
Đêm nay em uống thật say Để buông lơi thân xác Để nói lời chân thật Rằng em cũng yêu anh Rượu làm em chao nghiêng Cho vòng tay anh đỡ Cho làn môi rộng mở Đón anh vào với em....
Ngâu khi xưa khẽ khàng sụt sịt, ngâu ngày nay chớp giật ồ ồ, Anh Ngưu nàng Chức có ngờ, Khí hậu biến đổi nét xưa đâu còn. Người xưa dạy, ví von kỳ lạ, Cách biệt là tàn phá còn đâu,...
Lê đã quyết định trở lại đơn vị sớm. Mặc dù y lệnh chưa cho phép nhưng ruột gan Lê cồn cào khi nghĩ đến bao đồng đội còn nguy nan ngoài chiến hào. Những ngày này, thêm một tay súng là đồng đội có cơ may bớt máu chảy đầu rơi. Dạ Thủy tần ngần khi nghe Lê nói về quyết tâm trở lại mặt trận....
Tôi thường không nói về những khối chữ ô vuông mà cha ông ngày xưa sử dụng là chữ Hán, chữ Nho mà muốn nói nó là chữ Thánh Hiền. Những con chữ này chuyên chở văn hóa, văn minh rất uyên bác, uyên thâm, uyên áo của phương Đông....
Ước gì con nhớ được Khi còn là thai nhi Cuộn tròn trong bụng mẹ Bước chân rung nhè nhẹ Theo mẹ đi học hè Nắng soi vào chói mắt...
“Một chiều mưa” là câu mà nhà thơ Trần Ninh Hồ viết thêm vào cuối lời đề tặng tập thơ “Những dấu ấn chưa qua” cho tôi cùng vết mưa còn hoen mép giấy. Chắc ông có duyên đặc biệt với “chiều” nên những câu thơ kết mỗi bài cũng chứa đựng trong đó những lời như gửi gắm,...
Trời hút xanh mắt em Gió bàn tay se mát Như ai thành ngơ ngác Lả tả chạm vào tay Lá tre thu lắc rắc Kín sân nhà sáng nay...
Hôm nay xin đừng là hôm qua Như hoa kia hôm qua còn là nụ Hôm nay bảy sắc màu đã nhú Để mai rực rỡ tươi hồng Ta hôm nay là hạt phù sa giữa sông...
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Con là tình của mẹ cha Phải đâu chín tháng đã ra hình hài. Con là tất cả niềm vui Vì con cha sẽ lên trời hái sao. Mẹ thì xuống tận biển sâu....
Mình tính nghỉ “trade” ngồi tập trung viết lách như một kỳ nghỉ hè thực sự. Mà mấy nay toàn xem “comic” với phim hài truyện cười, thành ra nhấc ngón tay lên lại chỉ có “enter” với “click icon” cười nghiêng ngả bụm miệng phì phò....
Hội giả định ly khứ giả tất phản (tiếng Hàn: 회자정리 거자필반 Tiếng Hán: 會者定離 去者必返 -). Ở đây: hội - gặp, giả - người, định - sẽ, ly - tan, khứ - rời, tất - chắc sẽ, phản - quay lại....
Với ngay cả người đã bước vào đời thì trở ngại lớn nhất của họ vẫn luôn là 'tâm thế chưa trưởng thành'. Chỉ cần bỏ được nó thì ai cũng có thể trở thành người tuyệt vời. Vậy cái chưa trưởng thành ấy là cái gì?...
Lê xiết chặt tay Hoan rồi xốc lại cái ba lô trên lưng. Hoan nhìn theo Lê cho đến khi bóng áo xanh màu lá rừng của anh khuất hẳn. Hoan lục tìm lá thư cũ của Lê gửi cho mình vài tháng trước. Đọc lại, Hoan càng quý trọng Lê hơn. Hoan gấp lá thư của Lê bỏ vào túi áo, lòng nao nao. Thương anh Lê quá!...
Bánh cáy Thái Bình thơm tận Mũi Cà mau Chuyến xe miền Tây trôi trong bát ngát Phía trước là bầu trời, phía trước là biển hát Đón chúng mình về trong khao khát yêu thương. Ngút ngát màu xanh những trảng đước kiên cường...
Dù anh ít khi nói Mọi người đều cảm thông! Đôi khi anh mệt mỏi Với vị trí người chồng... Chị không may mất trí Chẳng nhớ trọn điều gì Lời nói và suy nghĩ...
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Đã gần đến tết, năm nay đã là năm thứ 5, Hoan xa nhà. Cứ mỗi độ tết đến xuân về, lòng anh lại bộn bề bao nhiêu nỗi nhớ nhà. Chiều nay nhận được thư, thì ra, mấy lá thư trước, gia đình gửi vào đều thất lạc....
Trong cuộc sống hàng ngày, chữ Phúc (còn gọi là Phước) được coi là biểu trưng của sự may mắn, vui vẻ, sung sướng và hạnh phúc. Người xưa coi chữ Phúc là chữ Thánh Hiền, chữ của Thần, có nội hàm rất uyên thâm....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!