- Sáng tác mới
Ngày vội đi đâu Để nắng chiều thôi chờ nhau trước ngõ Hàng cây ém mình trước gió Thảm lá vàng lỗi hẹn khách thơ....
Bây chừ quen nắng ấm trời Nam Người còn nhớ lời hẹn thề đất Bắc Gió Tháng Tư nhuộm hoàng hôn tím ngắt Đang ấm nồng, bất chợt rét nàng Bân. Con đường xưa vẫn đong đưa bàn chân Bóng lá vẫn trải vàng vờn hanh nắng...
Một mai đây Dẫu mây trắng hoang vu phủ mái tóc hao gầy Đêm tăm tối có giăng đầy lối nhỏ Cây liêu xiêu, lá nương mình theo gió Lặng lẽ vàng trong mắt nắng si mê......
Thấm thoát đã nửa mùa xuân mưa phùn gió bấc không còn, chỉ có nắng mới gió ấm phơi giữa đất trời. Thiên nhiên và cây cỏ thi nhau trổ hoa khoe sắc phơi màu. Giữa muôn hồng ngàn tía kia không biết có ai để ý tới loài hoa dành dành trắng ngần bình dị mọc ở nơi thôn dã mộc mạc làng quê ?...
Giữa nụ hôn ta gửi đến cho nhau Gió chen ngang em nghiêng đầu bẽn lẽn Nụ hôn xa thay cho lần lỗi hẹn Tháng Tư này em không đến nghe anh......
Khuya. Trà nhích lại gần tôi vì đêm thu bỗng trở lạnh. Có tới hàng chục năm xa, tôi và Trà mới gặp nhau trên mảnh đất làng mình. Vui quá, chúng tôi nằm bên nhau trong căn lều của “ông Phác vó bè” nghe ông kể về làng Râu, về những chuyện đầu cua, tai nheo, trên trời dưới biển.- Ngủ đi - Lần thứ ba......
Yêu thương này xin dành cho em Bình yên nhé hàng mi ngoan chưa ngủ Giọt ba đào xót nỗi niềm sương phủ Phút cuối cùng xin được vỗ về nhau....
Người ta bảo thơ là tiếng lòng của thi nhân. Đọc thơ tức là đọc tiếng lòng của người viết, mà cũng là tiếng lòng người. Những lúc rảnh hay đang trong tâm trạng không ưu tư, mình thường tìm thơ để đọc, để lắng tiếng lòng người, để cảm và để hiểu mình hơn. Mà là đọc theo cách mình thích, tức là cứ......
Một ngày điển hình của tháng Ba. Chẳng hiểu đất trời nay đã đổi thay hay lòng người thấy khác. Buổi sáng, vẫn là mưa khe khẽ buông lơi, như mơ hồ, như chưa từng được gọi tên mưa phùn của mùa xuân. Gió nhởn nhơ, nhẹ nhàng như hơi thở, nhưng vẫn đủ trải nghiệm để tránh chạm vào tâm tư của một người......
Tháng giêng Cong cong ngón chân con bấm vào mặt đường lầy lội Đến trường với túi ngô mẹ rang còn nóng hổi Mưa bụi giăng dày buốt cóng tuổi thơ con....
Tôi có chuyến trở về thăm quê sau gần 40 năm xa cách. Cảm xúc dâng trào và bồi hồi khi chiếc máy bay hạ cánh xuống sân bay Cát Bi, thành phố Hải Phòng. Chân vừa chạm đất,...
Cầm trên tay tập thơ mới của Trần Huyền Tâm: MÂY NGÀN NĂM VẪN ĐỢI, tôi chợt nhớ lời hẹn hò tôi từng nói với nàng ấy: Dứt khoát tôi sẽ viết lại những trải nghiệm cuộc sống của mình để gửi đến nàng ấy và các bạn thơ văn thủa thiếu thời, thủa BÚP TRÊN CÀNH năm xưa....
Sài Gòn vào Tết chan hòa nắng. Đứng ở ngã tư Nguyễn Đình Chiểu - Nam Kỳ Khởi Nghĩa lúc bị kẹt xe, tôi vô tình ngước lên trời. Giữa hai tàn cây bên đường, không gian chiều ngang như hẹp lại, đẩy cái nhìn lơ đãng của tôi vút lên trời. Trời xanh thăm thẳm sắc bình yên....
Vẫn tự nhủ lòng rằng hãy vô vi Sao nước mắt cứ lăn dài trên má! Nước mắt mặn vào đêm mưa tầm tã Nước mắt rơi trên "Giọt nắng vô thường"!...
Tôi xin mượn câu thơ của Phạm Hồng Oanh để làm tiêu đề cho bài viết này, bởi trong bài “Hạnh phúc” có hai câu được coi như phương ngôn dẫn dắt chị trên con đường sáng tác văn học:...
Tôi có chuyến trở về thăm quê sau gần 40 năm xa cách. Cảm xúc dâng trào và bồi hồi khi chiếc máy bay hạ cánh xuống sân bay Cát Bi, thành phố Hải Phòng. Chân vừa chạm đất, tôi đứng lặng nhìn bầu trời quê hương và nghe không khí lành lạnh thân thương của một chiều cuối đông đang thấm vào da thịt....
Hình như có người vừa lỡ hẹn với Thu Nên chiều nay lá rơi hoài ngõ vắng Hương cốm dỗi hờn tan vào cơn gió thoảng Nắng vỡ òa trên sóng nước Hồ Tây....
Bây giờ đang là tháng Sáu, hoa phượng nở đỏ rực những góc phố và trải thảm hồng trên các con đường thân quen. Bất chợt tôi nhớ về mùa hè năm ấy…Ngày ấy, hơn 40 năm trước, chúng tôi tuổi còn rất trẻ, khăn quàng đỏ thắm trên vai đã tụ lại bên nhau trong Trại sáng tác hè của Hội Văn học nghệ thuật Thái......
Đồng Tháp Mười – vùng đất thuộc miền Tây Nam Bộ, không chỉ có những cánh đồng lúa bát ngát mênh mông, những rừng tràm trải dài tới chân trời, những dòng kênh chở nặng phù sa… mà còn gợi nhớ, gợi thương với những loài hoa đặc trưng: hoa sen, với câu ca dao mà hầu như......
Trong những gương mặt sáng giá về thơ của Nhóm các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học nghệ thuật được Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tuyển chọn đào tạo (khóa học đầu tiên của cả nước) từ 1976 đến nay, Nguyễn Thúy Hằng là gương mặt thơ dịu hiền đến mong manh, duyên dáng, nhẹ nhàng....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!