- Sáng tác mới
Kho tàng văn học dân gian thông qua truyền miệng, đi qua các thời đại mà tạo nên những vỉa tầng địa chất của lịch sử văn hóa loài người. Đó là kho tàng phong phú, quý hiếm, cho ta nhận biết được một cách chân thực những gì nhân loại đã đi qua, đã tạo dựng....
Với mọi người đó là vô nghĩa,Chuyện thường ngày và rất vu vơ. Bao tháng năm nhọc nhằn quên lãng, Bỗng giấc khuya thoáng hiện bất ngờ. Trong gió đêm xạc xào tiếng lá,...
Tắm trong vắt điệu Then cối suối hiền bập bênh thong thả chày giã gạo bánh chưng gù huyền ảo , Cọn nước đều đều quay giao duyên xòe ngất ngây gáo vầu nghiêng múc nước...
Nếu không tình cờ đọc được bài Mã thơ Bùi Việt Phương của PGS.TS Phùng Gia Thế trên Facebook, chắc tôi còn tiếp tục chịu thiệt thòi dài dài bởi không hiểu vì sao những bài thơ hay như thế mà không chịu đến với một người yêu thơ, “thuộc thơ bạn hơn cả thơ mình” như tôi....
Ngoài đồng trong làng nơi nào ẩm ướt là có ếch xanh. Chúng lau nhau một lứa. Khi ngồi chồm hỗm trên bờ. Khi nhảy nhót long tong mép cỏ. Khi bơi lội nhăng nhít trên mặt nước. Khi leo trèo trên bè rau muống. Ở đâu ếch xanh cũng hồn nhiên ồn ào náo nhiệt....
Thủy chí thanh tắc vô ngư nhân chí sát tắc vô đồ (tiếng Hàn: 수지청즉무어 인지찰즉무도 - tiếng Hán: 水至淸則無魚 人至察則無徒). Ở đây, thủy - nước, chí - tận, thanh - trong, tắc - ắt sẽ, vô - không, nhân - người, sát - kỹ lưỡng, đồ - học trò, người theo;...
Hai cây me cổ thụ Đã cưa tự bao giờ Hai phiến thớt nâu sẫm Nhẵn mịn thời con thơ. Tắc kè kêu cành vắng Tiếng hoang dã của rừng Một thời xưa vọng lại...
Điện Biên đất sử huyền linh dập dìu sắc cóm giật mình chợ phiên , Mường Thanh cởi cúc tháng giêng Nậm Rốm mở khóa chập chiêng vòng xòe Ban rừng ngà ngọc sắc khoe...
Ngoan chày đấm gọn mặt chiêng tiếng tròn mây mẩy ngả nghiêng trai mường Cồng chiêng thả giọng xanh dương lúa ngô ấp bẹ nghén mường phồn sinh. Nắng hồng má ún đồng trinh...
Ngày nhỏ, mỗi khi đi học về, tôi phụng phịu từ ngoài ngõ, cái tật bụng đói là mặt bí xị ra. Nhất là nhìn vào mâm cơm chỉ thấy trơ ra đĩa rau muống luộc với bát mắm cáy....
Ôi, sông La Cuộc đời tôi ở đó Tháng năm trôi Sông cằn cỗi như người Nội, ngoại mất Ba mẹ giờ đã khuất Róc rách chiều trôi Bên lở, bên bồi Sông cạn dòng Chỉ thương nhớ chảy xuôi...
Đã là tộc Việt giai ơi đi tìm cái lạ rong chơi của rừng Bản Thái sâu tít trong thung nọong xinh mấy sống lưng chừng tầng mây, Nhìn nhau mắt cứ ngây ngây...
Tình cờ gặp một người làng tại đám cưới ở thành phố Hồ Chí Minh. Sau một hồi hỏi han tình hình, ông nói với tôi: Làm nghề viết, sắp “hưu” rồi sao không viết cái gì về làng mình đi! Tôi “ớ” người ra. Ừ nhỉ, quả là từ trước tới giờ, tôi chưa viết được cái gì ra hồn về làng mình cả!...
Khi bọn trẻ chơi ngoài đồng vào mùa lúa ôm đòng lúc đói quá chúng thường rủ nhau tuốt đòng đòng non để ăn. Bắp lúa khi đó đã thành bông nhưng sữa non còn trong suốt....
Trước khi đi làm đồng mẹ dặn Cò Bé xuống nhà ông ngoại xin rau muống về nấu cơm trưa. Mải chơi nửa buổi sáng nó mới giật mình nhớ ra đi xuống nhà ngoại....
Khẽ nhắm mắt, để biết sông còn chảy. Sóng đùa với sao trăng, Sáng nay chưa kịp dậy ... Khẽ nhắm mắt, để biết khóm lục bình,...
Noọng uốn cần mời rượu thẫn thờ tay chạm tay men rừng ủ bao ngày dậy mùi thơm từ Noọng , Dán mắt hai cánh bướm bỏ bùa nhau cong cần giai lạc lối Mường Phăng...
Nhớ thời dấp nước nụ cười cánh hoa ướt sũng nhạt người môi son Mây đen mảng cục vo tròn ngâm da đồng trũng mưa còn còn mưa...
Một buổi sáng tháng tư xanh lọc sau cơn mưa đầu hạ. Lúc ấy, tôi lên sáu, nhởn nhơ bắt bướm, chơi chọi cỏ gà một mình để bà và u rảnh tay tát nước cho đám ruộng lúa cạnh mương nước ngang với con đường đất cát dẫn vào làng....
Cửa rừng mưa bụi Tây Trang chốt biên gió núi lật ngang cổng thành Cánh cò đập nắng Mường Thanh mênh mang thung lũng dệt thành ca dao,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!