- Sáng tác mới
Bạn có thể khóc Nếu như bị đau Nên nhớ nước mắt Là lời nguyện cầu Đến với thiên chúa Khi không thể nói...
Nhiều khi được sở hữu Rất nhiều thứ trên đời Mà vẫn luôn thấy thiếu Còn ghen với mọi người Ta trở nên cô độc Thứ có, kể như thừa......
Sáng ra trời lành lạnh Trung du đã chuyển mùa Sợi heo may mỏng mảnh Len giữa lòng mưa thưa Phiên tòa lại đang nóng Tranh tụng lên cao trào...
Thương ông muốn xử treo đi Ngại vì tiếng bấc tiếng chì chen nhau Nào tôi có phải thế đâu Lòng tôi vàng chứ chẳng thau đâu mà...
Hành luật mà bất luật Thì luật sẽ bị hành Vì đã biến luật thật Thành luật của rừng xanh Và những lúc như thế Oan khuất sẽ xảy ra...
Quá nửa đời mải miết đi Vẫn chưa tìm được cái gì... Chán chưa! Thì quay về với muối dưa Chấm thêm chút nắng chút mưa cho nồng Chan thêm một chút đèo bòng...
Đời bao nhiêu cạm bẫy Cứ giăng mắc linh tinh Nào bẫy tiền bẫy tình Bẫy gì gì chẳng biết Mắc bẫy thì nguy thiệt Chẳng chết cũng bị thương Chả cứ gì dân thường Đến quan cao cũng bị...
Mi có tội vì ta cần mi có tội Pháp lý là gì? Mi chớ có rên la Mi phải nhớ một điều không cần hỏi Pháp là ta và lý cũng là ta! Cấu thành tội phạm ư Chỉ là trên lý thuyết...
Mấy chú gà con vừa xuống ổ Vàng tơ loáng nắng chạy đầy sân Em hẹn Tết về đào đương nụ Một chút đời thường ăm ắp xuân......
Dắt thương vào khoảng nhớ dịu êm Ngọt ngào anh…Giấc mơ em…Rất thật! Bờ vai chiều đẫm mùi cỏ mật Vòng tay đêm nưng nức thơm đầy....
Niềm hạnh phúc bắt đầu Không phải từ quan hệ Công việc hay tiền tệ Hoặc hoàn cảnh ra sao Mà là từ chính bạn!...
Câu thơ này Mới lấy chồng Câu kia ly dị Anh đừng đọc qua Mê hoa Chỉ hái hương hoa Chớ mang trái nẫu Về nhà nghe anh...
Một thời giờ mấy ai hay Thủa xa vời vợi những ngày bỏ quên Giật mình cho cái làm nên Quýt trầu thắm đỏ gót sen nhà người...
Thế nhân muôn vạn kiếp người Ở đời chữ hiếu mấy nơi vuông tròn. Ngẫm suy phong tục thấy buồn Ngày tử thì trọng coi thường ngày sinh. Phận làm cha mẹ gian truân Cứ như món nợ đồng lần trời ban....
Tình bạn, cơn gió thoảng Mát trong nuôi hồn ta Mong manh hơn tia nắng Dễ vỡ hơn giọt sương Ngọt ngào hơn cay đắng Rộng dài hơn thời gian...
Nam Định nao nao ngày trở lại Đò Quan tiếng ếch bặt đêm dài Tú Xương ngất ngưởng khôn dẫm dại Vị Xuyên sương ướt cả tiếng chuông Đền Trần khuất bóng...
Nam Định níu chân ta về Bờ bãi mom sông phẳng lặng Phù Long mùa này nước cạn Sương vương bay trắng Đò Quan Đâu tiếng chuông chùa Cuối ngân vang...
Khi sinh con, hươu mẹ Luôn đứng, không hề nằm Từ độ cao đáng kể Hươu con rơi thương tâm! Mỗi cử chỉ âu yếm Liếm sạch máu, sạch nhau Tiếp đến mẹ "âu yếm"...
Trong cuộc sống, ai giúp cho ta bát cơm, tấm áo, cắc bạc, đồng tiền… Ta phải biết ơn, mang ơn và phải tìm cách trả ơn. Không thể vong ân bội nghĩa....
Cắt gốc của Giận dữ, Bất mãn rồi đem thái nhỏ. Móc hết ruột của Kiêu mãn, Tự đại đem phơi khô kiệt đi. Bóc sạch vỏ của Chán chường rồi thái khúc, cho vào Tấm lòng khoáng đạt để ngâm....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!