- Sáng tác mới
Có một nụ hôn thời thơ bé Mẹ thơm con vào má tròn đầy Con vội vàng đi, để rơi ngoài ngõ Mẹ dõi nhìn, đôi mắt giấu chơi vơi. Nửa cuộc đời con tìm về lối nhỏ...
Giá đã trả cho từ Thống nhất Là những vành khăn, những sinh vật ất ơ Những nấm mồ không xương trong lòng đất Và những kiếp người cầu bất cầu bơ...
Tháng tư dịu dàng Hoa níu bàn tay Đường đi về chốn chân mây Gió xuân hây hẩy Hai người hôn nhau. Nụ hôn bay tới từng cao Chạm vào quá khứ...
Munich đón tôi, Lớt phớt giọt mưa rơi Cong cong sợi nắng Thơm thơm khí trời Cây mơn mởn tươi Người nói cười nhè nhẹ Khẽ khàng, êm ả...
Nhan sắc hoa nói bằng màu Xa nhau ngắm nhớ cho nhau vừa lòng Tím ngang màu tím thủy chung Đỏ hơn một trái tim nồng nàn yêu Nhang ngát hương lặng lẽ thơm Hồn nhiên thắp mấy nụ hôn gió trời Chơi vơi lướt nhẹ làn hơi Một lần tận hưởng suốt đời chưa quên...
Vâng! Thơ và đời, “Tình yêu và bi ca”! Chí ít, đó là nhận định của riêng tôi với người bạn tài hoa của mình - Việt Tư, tác giả tập thơ “Hương diệu ý” NXB Hội Nhà Văn mới ấn hành. Cầm tập thơ trên tay, tôi trôi theo dòng kỷ niệm!...
Anh đừng ghen với những người đàn ông trong thơ em Chẳng biết họ có thật không hay chỉ là hư ảo Mượn cảm xúc, em xuôi ngược qua mùa dông bão Thơ dịu dàng, em yêu họ đắm say....
Lẽ nào Xuân đang còn phơi phới mưa bay bay chim ríu rít trên cành lại lẫn tiếng đạn bom tội lỗi khói chiến trường mờ khoảng trời xanh...
Có những cặp tình nhân say đắm Mải cầm tay, thắm thiết nụ hôn Quên cả nắng đã cạn trời hồng Quên cả mây đã dạt trôi góc bể Có những cặp tình nhân già như thể Gốc cây đa cây gạo đầu làng Trái tim son vẫn mơ màng hớn hở...
Tuổi thanh xuân – tuổi của hoài bão ước mơ và khát vọng, tuổi làm nên những kỳ tích của cuộc đời. Ba chàng trai trẻ cùng chung niềm yêu thích thơ ca cùng lên đường ra mặt trận...
Thủa xa xưa anh tặng em chùm hoa trắng Cánh xếp tròn giấu đêm dài trăn trở Hương nồng thơm, phấn phủ đầy trang sách mở Chưa một dòng anh viết tặng em Thủa xa xưa anh bối rối bên thềm...
Tết xôn xao Xuân đã về bên cửa Hoa tỏa muôn đường Lưu ly trắng tinh khôi. Bếp nhà ai Giấu đau buồn sau làn khói mỏng Quá khứ trọn năm gói nẹp bánh chưng xanh...
Xa quê từ độ thanh xuân Quê hương những lúc khi gần khi xa Nửa đời tứ xứ bôn ba Mải mê tìm kiếm phấn hoa nụ hồng Tình quê gói ghém trong lòng...
Nếu là duyên thì đừng buông anh nhé Em đến sau của rất nhiều nụ hôn Để nhận từ anh một nụ hôn da diết Em yêu anh và em chọn anh !...
Đất ơi, xin đặt những Nụ hôn những Bàn chân nhẹ nhàng êm ái Xin gửi Đất tiếng lòng thư thái cho Yêu thương mãi mãi vươn chồi Từ sinh ra đến cuối cuộc đời...
Phút giây đầu gặp gỡ Tình như đã nghiêng trao Yêu thương từ ánh mắt Vào trong giấc thì thào Hai con tim nhung nhớ Lạc vào giữa vần thơ...
Ta nắm chặt tay nhau đi chung hết đoạn đường này em nhé. Xuân, Hạ, Thu, Đông bốn mùa trôi lặng lẽ nở nụ cười buông bỏ chốn thời gian qua thật rồi kỳ cực nhọc gian nan...
Anh đã đi qua chiều gió nhẹ Để chợt nghe một khúc ru buồn Lòng cũng vương đôi chút sầu thương Vỗ về em rồi tương tư nhè nhẹ Anh phải đi nên em hãy quay về...
Người đàn bà Đi qua tình yêu Nếm đủ mùi đắng đót Vẫn dịu dàng, mềm yếu, bao dung Người đàn bà Đi qua tình yêu Bỗng cảm nhận những điều khuyết vắng Mang vết thương lòng. Chống chếnh. Trái tim đau...
Một lần nữa thôi, Nắng tháng Mười nồng nàn nóng hổi Bóng tối mềm sau đường cong bối rối Khoảnh khắc ngừng trôi, thu ngấm vào da thịt Chín mọng nụ hôn; mùa trao đắm đuối!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!