- Sáng tác mới
Tôi sinh ra và sống trọn cả tuổi hoa niên trên vùng đất nổi, ngầm chảy bên dưới là con sông Vị Hoàng mà không hề biết. Đọc thơ Tú Xương, lòng đau đáu tiếc một con sông vô định trong tâm tưởng “Sông kia rày đã nên đồng…”,...
Mở đầu “Khúc Tâm du” là một bài thơ thi sĩ Trần Huyền Tâm viết tặng cho người bạn thưở học trò khi chị mới tròn 15 tuổi nhưng thật thú vị thay “Tôi muốn” lại trở thành tuyên ngôn nghệ thuật của nhà thơ ngay từ buổi đầu cầm bút...
“Khúc Tâm Du” là tập thơ thứ tư của nhà ngoại giao, nhà thơ, nhà văn Trần Huyền Tâm. Tôi gọi tác phẩm này là tập thơ Lấp Lánh Ánh Vàng. Bởi Khúc Tâm Du không chỉ là sự kế thừa một cách tự nhiên những chủ đề, những giá trị Nhân văn, thấm đẫm chất trí tuệ,...
“Tự do và ái tình, Vì các ngươi ta sống“ !* Công nương Nhật Mako Đóa hoa đầy khát vọng! Quên danh gia, vọng tộc Nàng yêu một thứ dân...
Ngày nọ, khi các đệ tử khất thực trở về, đức Phật Thích Ca có hỏi các đệ tử: “Này các đệ tử! Các người hàng ngày vất vả mang bát khất thực là vì điều gì?”....
Ngọc ngà treo giữa tàng xanh Nắng về Cung Quảng nắng thành non tơ Hỏi người cõi thế bây giờ Còn thương chốn cũ, còn chờ thang mây?...
Đây là câu chuyện có thực khi tác giả chuyên mục nổi tiếng Sydney Harries và một người bạn dừng chân mua báo ở một quầy tạp chí....
Ngọc ngà treo giữa tàng xanh Nắng về Cung Quảng nắng thành non tơ Hỏi người cõi thế bây giờ Còn thương chốn cũ, còn chờ thang mây?...
Vào một buổi sáng lạnh mùa đông năm 2007, tại một ga metro ở Washington DC, một thanh niên với chiếc đàn vĩ cầm, đứng chơi những bài nhạc nổi tiếng của Bach, Schubert, Massenet… trong vòng 45 phút....
Người biết học là: biết làm trò. Biết làm trò, sẽ có lúc làm thầy. Kẻ không biết làm trò, sẽ chẳng bao giờ có thể trở thành thầy ai được. Vậy thế nào là biết học ?...
Tôi yêu Sài Gòn- Thành phố Hồ Chí Minh từ lúc nào không biết. Thành phố phương Nam nắng và gió. Nắng chang chang và mưa thì ào ạt, không có kiểu thời tiết “ẩm ương” như miền Bắc quê tôi....
Nhắn rằng, người chốn Đào Nguyên Có nhớ Giao Tiên thì tìm về Bến Giác Lời thệ ngàn xưa khởi một dòng trong vắt Chén tạc chén thù vất lại dưới tầng không......
Tự bao giờ tôi nợ tôi Cha sinh mẹ dưỡng một đời thương yêu Cái tôi nợ, gió buổi chiều Thổi trầm tư trước những điều trầm tư Cái tôi nợ, thiếu nợ dư Chưa đủ nợ đủ,...
Đây, hai trăm suất cơm cho quận Tư Những con hẻm Đoàn Văn Bơ covid Bến Vân Đồn hay đường Tôn Thất Thuyết Một chút ấm lòng, vơi chút ưu tư....
Thượng Đế thật sáng ý Khi tạo ra con người Một bản gốc hoàn mỹ Như thể đất với trời Đôi mắt hướng phía trước Khỏi ngoái lại đằng sau...
Mẹ già lưng còng đầu cúi rạp Dâng trọn đời cho con cháu,sức còn đâu Cây lúa nuôi người chờ bông chín Bông trĩu nặng,thân tàn,đầu cúi,ngẩng làm sao?...
Ta đến bên đời gieo một nốt nhạc trong Một nụ hoa Ưu Đàm thánh khiết Bên diệu khúc “Thất huyền cầm” da diết Nở đóa Sen vàng ngời ngợi tháng năm. Những vũ trụ thanh tân...
Người xưa cho rằng cuộc đời của một con người phụ thuộc vào 5 yếu tố: Đức, Số, Gia, Mộ và Văn. Thứ nhất là ĐỨC: Đây là yếu tố được coi trọng nhất; người có đạo đức cao thượng – Càng tạo đức dày thì càng có cuộc sống thành công, mỹ diệu và thanh thoát....
Người xưa cho rằng cuộc đời của một con người phụ thuộc vào 5 yếu tố: Đức, Số, Gia, Mộ và Văn. Thứ nhất là ĐỨC: Đây là yếu tố được coi trọng nhất; người có đạo đức cao thượng – Càng tạo đức dày thì càng có cuộc sống thành công, mỹ diệu và thanh thoát....
Ngô đồng à, tôi đã quên cây như quên đi bao chuyện cũ, như đã quên đi cái thời rất trẻ trung, sôi nổi yêu đương nhưng trái tim lệch nhịp, da diết yêu người nhưng người chẳng yêu tôi....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!