- Sáng tác mới
“Buổi chiều chợt nhớ Cố nhân….” Tôi mạo muội mượn một câu trong bài hát “Hoài cảm” của nhạc sĩ Cung Tiến mở đầu câu chuyện tình thời trai trẻ, tuy chỉ thoáng qua nhưng đầy cảm động, không thể nào quên dù sau nửa thế kỷ....
Thực lòng là tôi chả muốn nhớ tới cái thời ấy đâu vì khổ quá, cái vất vả nhọc nhằn của mưu sinh hằn lên từng thân hình khuôn mặt của các bậc ông bà cha mẹ khi phải lo cho con cháu từng bữa ăn manh áo quyển vở cái bút để đến trường, cái nghèo cái đói cứ như dìm cuộc đời con người trong một thời gian......
Cổ nhân bảo khi chỉ ăn rau hãy nhìn người chết đói, khi bị què hãy nhìn người bị liệt, khi chỉ có một mái tranh hãy nghĩ đến kẻ ngủ đường… Khi ấy ta thấy ta vẫn còn ổn. Vậy nên, đừng có than. Cố lên!...
Nếu một người ích kỷ và có tâm tranh đấu mạnh mẽ hay đố kỵ, thì rất dễ có kẻ thù. Khi người đó nhận ra rằng mình có quá nhiều kẻ thù thì sẽ không biết cách chuyển hóa một kẻ thù thành người bạn. Kỳ thực, chân thành và thiện tâm là căn bản để làm người. Một tâm thuần thiện lấp đầy sự chân thành và từ......
Khi tôi còn nhỏ, mẹ dạy rằng cần phải uốn lưỡi bảy lần trước khi nói; phải dành những lời tốt đẹp cho nhau, để con người được gần nhau hơn, vừa ý nhau hơn. Lớn lên, chăm đọc hơn, tôi biết đến nhiều câu ca dao nói về tài ăn nói, rồi nhắc nhở nhau khi nói phải lựa lời, cân nhắc ý tứ,...
Khi thấy cuộc sống quá nhọc nhằn, hãy cảm ơn cuộc đời khi ta đã có một ngày an lành vô sự như hôm nay. Nếu nghĩ ta trắng tay, hãy thấy hạnh phúc vì đang có gia đình bên cạnh. Khi đang chán bản thân, hãy nghĩ đến câu ai đó động viên ta: "Cậu ổn mà, chẳng đang mơ về một ngày mai đấy thôi"....
Tôi vừa kết thúc cuộc hành trình ba ngày tour du lịch Miền Trung cùng các bạn đồng nghiệp với rất nhiều những trải nghiệm thú vị, những cung bậc cảm xúc thật khó quên. Mỗi tấm ảnh là một kỷ niệm giúp tôi cảm nhận sâu sắc hơn về những nơi mình đã đi qua......
Cuộc đời có thăng giáng. Nhưng ngày xưa, như Lão Tử nói: "Người thuận theo Đất, Đất thuận theo Trời, Trời thuận theo Đạo, Đạo thuận theo Tự Nhiên". Sự biến dịch của cõi người không làm ta chóng mặt....
Ở Tây Tạng, trong nhiều ngôi chùa lớn, người ta đều truyền rằng những vị thượng tọa sau khi chết có khả năng tái sinh trở lại để cầm quyền nơi ngôi chùa của mình như trước, hoặc giả tái sinh để thực hiện cho xong hạnh nguyện của mình. Sau khi những vị Lạt-ma ấy thác đi, thì người ta liền tìm kiếm......
Chẳng gì hạnh phúc hơn khi người ta muốn lại có mặt bên ta vào đúng lúc ta cần. Tự dưng bật ra suy nghĩ rằng thật hạnh phúc biết mấy khi có ai đó mà lúc ta muốn gặp thì xuất hiện, lúc ta khó khăn thì ở cạnh vỗ về an ủi, lúc ta cảm thấy cô đơn thì ở ngay bên cạnh nắm chặt bàn tay....
Vẫn biết, có cái Thời làm nên Đời. Và, cái Đời chứa đựng cái Thời trước bao nhiêu biến thiên dài dặc. Nhưng với ông, Nhà văn Bút Ngữ, một con người mang cái đẹp thời ấy, trên đời này, rồi sẽ còn mấy ai, gặp nữa?...
Ngày xửa ngày xưa, có một bình nước ở thiên giới. Quán Âm đã dùng bình nước này để đựng nước thần và một nhánh liễu. Bình nước đã theo Quán Âm trên thiên giới hàng ngàn năm và luôn nghĩ rằng nó rất quan trọng đối với Quán Âm....
Đôi khi Bạn buồn khi nghĩ rằng bản thân mình vô tích sự. Nhưng Bạn không biết, có ai đó vẫn coi Bạn là chỗ dựa tinh thần, là động lực để họ cố gắng …...
Do địa hình dốc đá và khí hậu nghiệt ngã, việc di chuyển từ nơi này đến nơi khác trên cao nguyên Tây Tạng là vô cùng khó khăn. Hơn nữa, các vị đại sư lại thường không ở một nơi nào cố định. Họ đi lại hành pháp từ chùa này sang chùa khác...
Người ta thường nói Tây Tạng là huyền bí bởi vì hết thảy cảnh sắc, trời mây, con người và văn hóa ở đó quá khác biệt với những gì ở cõi chúng ta. Cách sống, cách làm việc, cách tu luyện và đức tin của người Tây Tạng có thể nói là nằm ngoài sức tưởng tượng của chúng ta. Đường đi Tây Tạng cũng thực sự......
Ai chẳng biết là dùng miệng để nói, dùng tai để nghe. Tuy nhiên, có bao giờ bạn tự hỏi, tại sao con người ta lại có hai tai trong khi chỉ có một miệng? Có phải là ta có hai tai để lắng nghe nhiều hơn, một miệng để nói ít đi thôi....
Một người uyên bác đã bảo tôi, “Bí mật để sống lâu là cười thường xuyên.” Không may lúc đó tôi đã quá trẻ để mà hiểu được những ý nghĩa sâu sắc của lời bình luận đó. Sau khi lớn lên, tôi dần dần nhận biết rằng mọi người đều có nỗi lo lắng, thất vọng, và ngay cả những kinh nghiệm đau khổ. Thật không......
Cổ nhân dạy rằng “Sống và chết là do bởi số mệnh; giàu có và quyền cao chức trọng là được định bởi trời đất”. Vì thế, mọi việc trong đời sống, đã có luật của tự nhiên. Những lo lắng của người đời là từ sự quan tâm của họ về được và mất hay hờn ghét từ một vấn đề nào đó. Vì thế người đời mất sự bình......
Tôi chưa một lần đến được Hoàng Hạc Lâu, Hàn San tự, hay các địa danh nổi tiếng của đất nước Trung Hoa có 5000 năm văn hiến với bao nhiêu những giá trị mà đến nay vẫn làm hậu thế kinh ngạc … Nhiều lúc, nhìn qua các tranh ảnh ở trên mạng, nhìn những địa danh mà mình muốn tới, cảm giác cứ như là đang......
Một trong những khủng hoảng lớn nhất trong xã hội loài người ngày nay là khủng hoảng niềm tin. Thoạt nghe tưởng là chuyện nhỏ nhưng nếu suy ngẫm ta sẽ thấy được chiều sâu chiều rộng của vấn đề....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!