- Sáng tác mới
Chín mươi chín nỗi niềm, trăm lời nhắn nhủ Bỏ đường dài sau lưng, thơ về với biển Bán đảo Norden, bạn hiền tôi ở đó Sóng lặng thầm khi hoàng hôn thẫm đỏ...
Sau một seri bài phê bình về những tập thơ đương đại, cũ nhất cũng là những năm 90 của thế kỷ trước; tôi được bạn trao cho một tập thơ mà tác giả cùng thế hệ với các nhà thơ chống Mỹ....
Mẹ tôi tuổi Hợi (1935). Ở tuổi này nhưng mẹ đi lại vẫn khá nhanh nhẹn, vẫn ăn ngủ bình thường, thỉnh thoảng còn làm được một lon bia hoặc vài ly rượu vang. Mỗi tội, mẹ đã bắt đầu "nhớ nhớ quên quên"....
Ngày mai con đã bước vào phòng thi, Ngủ ngon con yêu nhé, Ba đặt môi lên trán con rất nhẹ, Theo gió mát ngời Xao xác cả vòm sao... Cả một bầu xanh ngọc Thức cùng ba đêm này......
Lang thang trong thành cổ. Bước một mình cô đơn Gặp một cây gạo đỏ Thấy mình nhớ quê hơn Ngẩn ngơ lòng tự hỏi Sao một mình đơn côi À, mình như cây gạo...
Ngược về Móng Cái thăm Sa Vĩ Thuyền trăng Vĩnh Thực ghếch bãi bồi Gió vuốt vùng biên doi đất nhọn Biển miền lãnh hải sóng chia đôi Tưởng nhớ tiền nhân Đền Xã Tắc Khỏa nước Ka Long...
Năm đã hết về quê ăn thương nhớ Bánh chưng xanh đây, kia đỏ lụa giò Thịt mỡ, dưa hành, nem chua, chả quế Món quê nhà no con mắt đói quê...
Ít nhất là trên 2500 năm, khi Thích Ca Mâu Ni hạ thế độ nhân, loài người đã một thời tỉnh Mê biết rằng có những sinh mệnh cao tầng đang bảo hộ họ. Thậm chí, đức Phật Thích Ca còn hé lộ cho chúng ta biết rằng Ngài khác chúng ta có một chữ Mê và Tỉnh mà thôi....
Không hiểu sao hễ cứ tắt ánh mặt trời là lòng lại thấy bồn chồn muốn trở về nhà, dù biết chắc mình sẽ là người đầu tiên mở cổng. Giờ này, cầm chắc con đi học thêm vẫn chưa về, còn chồng thì đang cụng ly với mấy ông bạn vàng ở một quán cóc nào đó....
Sáng còn phong kín nụ Chiều đã căng tròn hoa Mùi hương bên cửa sổ Gợi nỗi nhớ quê xa. Từ bờ ao, chân dậu Dành dành lên ban công...
Em à... anh đến Ban mê bởi anh khát giọt cà phê cháy lòng Anh say men lửa bập bùng say nàng sơn nữ má hồng môi son... Trập trùng núi, trập trùng non suối reo gió hát trăng tròn đẩy đưa Cao nguyên huyền thoại nắng mưa Cao nguyên cỏ dại sớm trưa đợi chờ...
Ơn người xanh cỏ đỏ vai cho tôi răng sữa vứt ngoài bụi tre Tết này ai chạnh nhớ quê cành đào chưa héo đã khê tiếng cười...
Nhà Búp (nhabup.vn) xin hân hạnh gửi tặng các độc giả thân thương của Nhà Búp một mối duyên lành, một tác phẩm mới của các tác giả của Nhà Búp mang tên “DUYÊN”....
Còn nhớ, năm 2018, tại vườn Vua, nơi đầm Sen ngát hương, thơ mộng của đất Tổ Vua Hùng, Thi sĩ Trần Huyền Tâm – Nữ “Nguyên súy tao đàn,” đã tổ chức cuộc hội ngộ thật đông vui, hoành tráng, ra mắt tập Thơ Văn mang tên “Búp và Hoa” của nhiều tác giả, cùng đôi ba tập sách khác nữa,...
Bất chợt trong một lần xem VTV chương trình âm nhạc giới thiệu nhạc sĩ trẻ, gã chú ý đến anh ta. Những bài hắn hát làm mê mẩn, hớp hồn giới trẻ hiện nay như Câu hẹn câu thề, Tình anh, Sai lầm của anh…...
Tết đến nơi rồi mà vẫn chưa có gì. Hôm qua vợ mới đưa cho tiền. Mua một cành đào Bắc đem về. Quá đẹp ai cũng ưa...
Những năm tháng xa quê cha đất tổ, đôi lần sực nhớ tới hương tết quê nhà, tôi đã cất công đi tìm vị thứ bánh chưng để dành bằng cách thả bánh xuống giếng khơi mùa đông mà không kiếm được....
Thế là đã qua một đợt nắng nghịch mùa. Giờ đây làng quê nghiêng mình trong đêm trở gió. Buổi chiều hôm trước bầu trời lênh láng màu mỡ gà, mặt trời đỏ rực hắt lên những tia nắng chói,...
Có một mùa luôn được nhân thế nâng niu yêu chiều. Có một mùa đã lấy đi của những người yêu nó không biết bao nhiêu thời gian, cảm xúc. Có một mùa luôn đậm đầy nỗi niềm nồng say, đắm đuối,...
Đầu thu nắng bên gió Giữa thu mây và mưa Chỉ cuối thu không có Mắt đen em nhìn anh Tình thu thôi nhung nhớ Thơ thu vò rối tơ duyên thu tàn duyên nợ Người mượn hồn bơ vơ...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!