- Sáng tác mới
Bừng sắc dâng ngời ngợi ngày nắng muộn Bạt ngàn hoa rừng rực nở không mùa Tha thướt gió gọi hương muôn cánh lụa Thoang thoảng chiều lơ đãng bóng tay đưa...
Tình yêu luôn là thứ Khó lý giải vô cùng! Tưởng không mà lại có Tưởng có hoá ra không... Ai yêu thì cứ việc Càng dấn thân, càng đau! Tình mất rồi thì tiếc...
Trong văn đàn Việt Nam những năm đầu thế kỉ XX đã xuất hiện một vầng sao Khuê. Dù rằng cuộc đời của ông vừa tới tuổi “tri thiên mệnh” đã ra đi; dù rằng thời gian để ông say sưa với rượu,...
Gặp nhau mùng tám tháng ba Lòng vui náo nức như là trẻ thơ Dẫu thân quen vẫn bất ngờ Không hẹn mà gặp tình cờ mới vui. Cuộc đời bao nỗi ngậm ngùi...
Chỉ mùa xuân mới hiểu tim em còn thổn thức Bao non tơ, em gói nỗi dịu dàng Chỉ mùa xuân mới hiểu em đa mang Vẫn khao khát những tháng năm tuổi trẻ....
Những ngày cuối năm sau đợt mưa lạnh lê thê, đầu tháng chạp nắng vàng chợt bừng lên rạng rỡ trải dài trên miệt vườn đất bãi quê tôi. Và kìa trên triền sông Hồng đã sáng rực lên sắc hoa chờ đón Tết....
Mơ ước từ xưa có mái nhà Cháu con sum họp đẹp như hoa Ruộng vườn tươi tốt siêng cày cấy Phúc đến toà n dân nước thái hoà...
Mấy hôm trước, lúc cả nhà ngồi quây quần uống trà sau bữa điểm tâm, ông tôi bảo tới mùng 8 tháng 8 này, bà nội vừa tròn 88 tuổi. Bố tôi vui vẻ nói đùa, nếu biết thêm giờ sinh nữa thì dãy số tính tuổi bà sẽ là bốn con số 8....
Sau nửa đời người đắm say, chua chát Người đàn bà bỗng thấy đời tẻ nhạt Bỗng thấy mình lại khao khát vu vơ Có người nhìn đời như một bài thơ Có người ngắm đời như hoàng hôn tắt...
Đời mong manh Tình yêu cũng mong manh Em và anh Rồi như hoa lìa cánh... Rồi ngày qua Rồi vơi đi tháng năm Rồi đời qua Rồi bao nhiêu lứa đôi cách xa...
Phụ họa lôi đồng (tiếng Hàn 부화뇌동/부화뢰동 tiếng Hán 附和雷同 - phụ họa lôi đồng). Ở đây, phụ - nương tựa, họa - làm theo, lôi - sấm, đồng - giống nhau. Ở đời, trong cuộc sống, nếu có thỏa hiệp và triết trung thì cũng có những người chẳng như vậy....
Nhẹ như hoa xoan rơi, Ngoài phòng văn mưa bụi. Thấu mùi hương đất trời Kết Càn Khôn muôn tuổi Bạn ơi, ta xuống đây, Bởi một thời lạc lối Ai bịt mắt bắt dê, Ai reo hò cười nói?...
Hôm ấy là ngày Nguyên Đán, tháng giêng, năm Trinh Minh thứ hai, trăm quan tụ tập, vua Trần vì đêm qua rượu quá say, vẫn còn li bì chưa tỉnh, mãi tới chiều mới ngơ ngác tỉnh dậy, thì Hạ Nhược Chúc đã kéo quân vượt qua sông ở Quảng Lăng, Hàn Cầm Hổ với năm trăm tinh binh,...
Giật mình, con gái gọi: "Ba ơi xuống với con!" Lần chần cùng thơ phú Nhõng nhẽo tha thiết hơn ... Thì ra tối hôm nay, Theo bạn bè trường lớp, Mười hai sẽ chia tay, Nên du lịch mấy ngày ,...
Hôm nay xin đừng là hôm qua Như hoa kia hôm qua còn là nụ Hôm nay bẩy sắc mầu đã nhú Để mai rực rỡ tươi hồng Ta hôm nay là hạt phù sa giữa sông Nhưng ngày mai đã bồi thành bãi...
Tôi thường không nói về những khối chữ ô vuông mà cha ông ngày xưa sử dụng là chữ Hán, chữ Nho mà muốn nói nó là chữ Thánh Hiền. Những con chữ này chuyên chở văn hóa, văn minh rất uyên bác, uyên thâm, uyên áo của phương Đông....
Phiên tòa tạm xong rồi Đặt bay mà hết vé Thì anh ở lại nhé Nỗi buồn cao nguyên ơi Khép lại mọi đầy vơi Giữ cho lòng tĩnh lặng Như hoa cà phê đắng...
Thật bất ngờ và xúc động, một ngày đầu tháng 7 khi về thăm chiến trường xưa trên núi Bà Rá thuộc thị xã Phước Long tỉnh Bình Phước, gặp gỡ nhà văn Bùi Thị Biên Linh – Hội viên Hội VHNT Bình Phước - Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam - chúng tôi đã...
Bao ngày mong đợi thu sang Sáng nay, nắng bỗng dệt vàng như tơ Con chuồn ớt đỏ ngẩn ngơ Lạc vào giàn mướp non vừa trổ hoa Tiếng chim rơi xuống sân nhà Vương vào mặt giếng như hoa cuối mùa...
Hôm nay xin đừng là hôm qua Như hoa kia hôm qua còn là nụ Hôm nay bảy sắc màu đã nhú Để mai rực rỡ tươi hồng Ta hôm nay là hạt phù sa giữa sông...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!