- Sáng tác mới
Có một ngày, em chợt nhớ xa xưa Chúng mình trẻ và vô tư, trong trẻo lắm! Nhớ đến thắt lòng bởi yêu xa ngàn dặm Mãi bây giờ vẫn cồn cạo niềm thương…...
Phải lòng tiếng sáo trai Mèo trốn cha tiên nữ thuận theo giáng trần Cổng trời Quản Bạ - Đồng Văn sáo chàng mở khóa đón nàng tiên sa Thiên đình lộ chuyện can qua tiên cô hạ giới quá ba thu rồi...
Tôi viết sách, trời nhập tôi viết lách Bàn tay tôi vạch theo mạch chảy thần Ý trong sáng hồn dạt dào cảm xúc Đậu lòng người đồng cảm đã quen thân...
Rồi mùa hè sẽ qua. Hoa phượng đỏ rơi vào quá khứ Hàng cây sân trường xanh nỗi nhớ Em còm hát giai điệu ngày xưa Kỷ niệm mùa hè......
Cò Bé nuôi một chú sáo đen mỏ vàng từ khi còn lông sữa non bấy. Chú chưa biết mổ. Mỗi khi cho ăn phải dùng tay bóp mỏ cho thức ăn vào sâu trong miệng. Chú mới nuốt được....
Trăng khuya vằng vặc sáng. Gió đàn hây hẩy, xào xạc thổi qua những tàu dừa lấp lánh ánh xanh. Ba Đực bỏ sách xuống, bần thần nhìn ra cửa. Hoang mang, anh chạy lại góc nhà, lấy cây đờn bầu....
Nước mắt chưa rơi Chị đã đi rồi Em đứng giữa vườn trưa bối rối Vòng tay tròn, ôm mùi thơm áo chị Tóc vờn bay, lưu luyến một bàn tay. Mắt vừa cay ... Chị đã đi rồi Cả cuộc đời gói trong lời kể vội...
Sau bão lũ trẻ kéo nhau ra bãi biển tìm nhặt đồ trôi dạt. Cò Bé bắt được một con cò ruồi non ẩn nấp trong hang cua. Một bên cánh nó bị gãy sã ra chắc là do gió bão. Cò ruồi đói lả bẹp dúm thoi thóp sắp chết....
Nào đi Quảng Bá,Yên Hoa xem Làng nuôi cá,xem Nhà trồng cây Hồ Tinh ẩn hiện đâu đây trong Đầm Xác Cáo bấy nay khó tìm Lạc Long Quân liệu có tin Hồ Tinh đã bị chết chìm rồi không...
“Bay đi em! đến với chân trời em mơ ước” “Bay đi em! Khát vọng trong tim chắp cánh cho em” Dẫu trong lời tôi khuyên Vẫn ngậm ngùi, nuối tiếc Giá như em ở lại nơi đây:...
Cố lên Chi-a-ki! Đừng khóc! Khi bức họa treo trên tường kia Rực rỡ sắc màu Là thuộc về người vẽ tranh khó nhọc, Thuộc về người chủ nhân đích thực...
Lời ru cho đá núi Lời ru cho biển khơi… Em ru lời tiếc nuối Cho lòng ai chơi vơi…Ta ru cho nỗi nhớ Ngủ yên ở trong lòng. Ta ru cho ký ức Hết một thời long đong....
Nơi lá chuối che nghiêng như một cánh buồm Cánh buồm xanh đi về trong hạnh phúc Thường ngày, mỗi khi nhớ về mảnh vườn quê tôi vẫn hay thầm đọc 2 câu thơ của Lưu Quang Vũ....
Trâu vàng đã đến từ đâu mà vùng nát đất thành câu chuyện dài Nhà nào sinh đủ mười trai hợp lòng hợp sức hợp tài ...kéo lên Đồn rằng ở làng Tứ Liên...
Ông Nội được làng giao cho nuôi một con trâu mộng. Nó là một con trâu to lớn lừng lững khác thường. Cổ vại. Ức nhô. Lưng thẳng. Mông nở. Bụng thon. Sừng cong. Tai to. Mắt vằn đỏ....
Con gì chân cũng làm tay Bươn chải cả ngày nuôi vợ nuôi con Đêm trường ai nấy ngủ ngon Ó o báo sáng cho mòn sức trai....
Lúc chúng tôi ra rả như cuốc kêu thuộc lòng bài "Bà Còng đi chợ mua rau", tôi vô tình liếc sang phía thằng Công. Nó có vẻ bối rối, mặt đỏ nhừ, miệng lí nhí. Tan học, cả lớp ùa ra sân. không ai để ý Công vẫn ngồi trong lớp,...
Thời gian và công chúng không nghĩ như Tản Đà. Sự nghiệp của ông là một giá trị tinh thần vô giá cho nhà văn học Việt Nam bởi trước hết ông là một nhà thơ dân tộc. Ông tiếp nhận những tinh hoa văn hóa dân tộc và bằng cá tính,...
Tính ra một gánh cà chua Mới bằng một chai tương ớt... Cái gì cũng dành để Tết Có con cháu về mới ăn. Nhà nông năm rồi khó khăn Cuối năm sương muối giá rét...
Cứ ngỡ sông Son đỏ Bất ngờ nước nói xanh Con đò rời bến đỗ Dỗ cánh cò bay ngang Núi tím bờ bãi biếc Chiếc thắt lưng Quảng Bình...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!