- Sáng tác mới
Thời @ nối gần bao miền đất, có thể gửi tia nắng ban mai của nơi này đến cho nơi kia, đổ một cơn mưa đầu mùa hạ đến một miền khô khát mong chờ.Tất cả đủ đầy trong thông tin và gần gũi trong cảm xúc… Sao bỗng dưng lại nhớ đến những phong thư ngày xưa, những cánh thư được bọc trong phong bì và gửi qua......
Từng đóa Sen vươn lên, vươn lên Sáng lấp lánh, diệu kì, thanh thoát Hương Sen tỏa dịu dàng ngan ngát Sớm trong lành, thơm thảo, tinh khôi....
Ngỡ một mình giữa đại lộ thênh thang Gió bốn phía, tự do lồng lộng thổi. Những làn gió xanh, mặn mòi, hôi hổi.. Làn gió Bạch Vân, thấm da rười rượi ... Có làn gió nào, không tên không tuổi, Lấy xanh thắm bầu trời, Nhuộm mướt mái tóc êm…...
Buổi sáng nay có gì khác lạ. Trời trong xanh nắng vàng rực rỡ. Gió mơn man thủ thỉ bao điều. Bát ngát sân trường dàn hợp xướng ve kêu. Phượng cuống quýt đơm từng chùm hoa lửa....
Tôi có một dòng sông để nhớ Một con đường ngập nắng tuổi mười ba Tôi có cả mùa hoa gạo tháng Ba Cháy đỏ rực hết mình trong thương nhớ...
Con gái ơi, Lộc trời này mẹ tích từ mùa đông, Qua mùa xuân non tơ, qua mùa hè nóng bỏng Đến mùa thu thăm thẳm Mẹ ôm tròn lộc non. Những ngôi sao trên bầu trời xanh kia Không lung linh bằng sao con giữa bầu trời của mẹ...
Vậy điều gì ở cuốn sách hình thức rất bình thường, tác giả không nổi tiếng, không cần xì-căng-đan, không cần giới thiệu, quảng bá bằng những công nghệ chuyên nghiệp nhưng vẫn tạo được sự hấp dẫn rất tự nhiên như vậy? Tôi đã trao đổi điều này với khá nhiều người đã đọc“Buồn vui nơi trần thế”và nhận......
Em nhặt từ trong đêm sâu Đôi tiếng thở dài nghẹn đắng Em nhặt từ trong xa vắng Nỉ non tiếng dế héo mòn. Trăng treo một trái mõm mòm Vầng trăng một thời con gái Vầng trăng đêm dài tê tái Mỏi mòn ánh mắt bờ môi...
Ở Tây Tạng, trong nhiều ngôi chùa lớn, người ta đều truyền rằng những vị thượng tọa sau khi chết có khả năng tái sinh trở lại để cầm quyền nơi ngôi chùa của mình như trước, hoặc giả tái sinh để thực hiện cho xong hạnh nguyện của mình. Sau khi những vị Lạt-ma ấy thác đi, thì người ta liền tìm kiếm......
Có một người đàn ông lãng tử, bàn chân đi khắp thế gian, hiểu biết sâu rộng Đông Tây kim cổ, áo quần dính đầy bụi giang hồ… Khi về cuối chặng đường lại hướng Tâm của mình về cõi Phật. Đó là nhà thơ tài danh Kim Chuông!...
Sáng mùng 4 tết năm 2006 tôi đang ngủ nướng thì chuông điện thoại reo, tôi lười biếng cầm lên vừa a lô, thì một giọng nói quen thuộc vang lên: “Thầy cô đang lên nhà em!”...
Trên thế giới, đã có ba nước từng mở trường dạy Viết Văn như Học viện Văn học Goóc-ki (Nga) – Bê-se (Đức) và Trường Viết văn Nguyễn Du của Việt nam. Nhưng, thực tình, không trường lớp nào trên quả đất này có thể đào tạo được nhà văn. Bởi, tài năng văn chương mang đặc điểm hết sức đơn nhất. Bởi, mỗi......
Cổ nhân có câu: hết thảy thiện ác trên thế gian này đều không thoát ra khỏi sự an bài của Thần Phật, nhân quả. Con người một khi không tin Thần Phật, không còn biết sợ nhân quả, điều gì cũng dám làm thì hậu quả sẽ thật đáng buồn! Thần Phật là từ bi nhưng cũng rất tôn nghiêm!...
Trong thế giới người thường, đã có nhiều lần Thần Phật hiển linh, truyền lời khuyên dạy nhưng con người lại bỏ qua những lời ẩn ý đó. Con người chúng ta, vì quá vướng sâu vào vòng tham sân si nên có lẽ không hiểu được trong cái bình thường ấy lại hàm chứa những ý chỉ sâu xa, trong những điều tưởng......
Gần 30 năm dạy học của tôi, bao thế hệ học trò đã chia xa như những đàn chim đã tung cánh bay vào với cao rộng cuộc đời nhưng cũng có em lại phải chịu số phận nghiệt ngã, đây thương cảm....
Năm 1976, tỉnh Thái Bình là tỉnh đầu tiên trên cả nước khởi xướng việc mở lớp “Đào tạo, bồi dưỡng các em thiếu nhi có năng khiếu sáng tác văn học” vào các tháng hè. Và liên tục 12 năm sau đó, hàng loạt các nhà văn, nhà thơ nhí đã nhanh chóng được quy tụ, bồi dưỡng, trưởng thành tại Hội Văn học nghệ......
Tháng Tư ùa về vội vã Mùa xuân nỡ bỏ ta đi Đất trời giao mùa lặng lẽ Khiến hồn ta rẽ làm đôi Nửa nhung nhớ rét nàng Bân đã hết Nửa mong hè về nắng gắt, mưa sa...
Ngày thanh minh con về thăm cha Khuất nẻo đường, cuối làng, cuối bãi Cha nằm đó mặc thời gian mê mải Mặc cho con mãi gọi: Cha ơi!...
Nương theo làn hương trên phố Hoa loa kèn như dắt tôi đi Về phía mùa hạ nồng nàn... Tôi chợt gặp hoa giữa những bạt ngàn Những sắc màu Của nửa xuân nửa hạ...
Mình đã yêu gì, thì thường thích tìm hiểu kỹ. Một bài thơ, một bài hát, một bức tranh, một cái tên, dẫu chỉ là địa danh… Có loài hoa, mình mò mẫm đến tận xứ sở của nó để tìm ra manh mối, như hoa Tuy-lip của xứ Thổ Nhĩ kỳ (chẳng hạn)....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!