- Sáng tác mới
Đời người chút thoáng hoa rơi, Mỏng như cánh mỏng, đầy vơi kiếp người. Tình kia rắc, thắm bời bời, Gió xuân thổi, lụa là rồi, bặt thơm. Đợi mùa sau, đào hoa đơm,...
Pari trong một chiếc ly, Địa cầu trong một giọt sương khuya, Óng ánh chút bình minh buổi sớm... Những đường phố châu Âu, Cổ kính vắng bóng người, Chờ hoàng hôn nắng lượn... Bước chân em qua, Những bóng lá âm thầm,...
Bèo là bèo, sen là sen Bàn chi đến chuyện sang hèn mà đau… Cùng xanh ngăn ngắt một màu Thiếu bèo thì có còn đâu au nhà!...
Đồng dao xưa nhớ lại một thời Thật đơn sơ mà đâu có ai... không chơi Trò chơi cuốn hút trong tim tôi... Bạn hãy đoán có? không? xem nào...
Ngày xửa ngày xưa, có một vị minh quân, cai trị một quốc gia thanh bình trù phú. Mọi việc đều xuôi chèo mát mái, ngoại trừ một điều là dù tuổi đã cao, nhà vua hiền đức của chúng ta vẫn chưa có được hoàng nam nối dõi....
Để rồi, vào khoảnh khắc tinh mơ của một buổi sáng mát lành, mình được ngồi giữa một đầm sen mênh mang ngan ngát hương đưa. Thấy mình như vừa đi qua một giọt sương trong veo. Như vừa đi qua một cơn mưa ấm nồng. Như vừa đi qua một khoảng trời đắm xanh đáy nước....
Ngày xửa ngày xưa, có một vị minh quân, cai trị một quốc gia thanh bình trù phú. Mọi việc đều xuôi chèo mát mái,ngoại trừ một điều là dù tuổi đã cao, nhà vua hiền đức của chúng ta vẫn chưa có được hoàng nam nối dõi....
Người ơi một sớm thu nào Một người con gái cắm sào tiễn ai Sương chiều ướt đẫm tóc mai người đi người hẹn tháng hai người về... Xuân qua rồi lại sang hè Người ơi còn nhớ hẹn thề nữa chăng...
Em ước gì cho một sáng Hè trong Mà rạng rỡ cả đất trời hoa lá Sen ngan ngát đưa tinh khôi vào Hạ Đây diệu huyền trong vắt cõi từ bi. Ba tiếng “Em ước gì” mở đầu cho bài thơ có vẻ là bâng quơ, thốt lên không chủ ý....
Nhắc nhớ và luyến tiếc. Là “chút lưu luyến cuối mùa gửi sang thu”. Là nôn nao một sắc hoa trái mùa, không ồn ào, không rực rỡ. Sắc màu đỏ ấy đang lặng lẽ cháy giữa trảng màu miên man xanh lá....
Em ước gì cho một sáng hè trong, Mà rạng rỡ cả đất trời hoa lá, Sen ngan ngát đưa tinh khôi vào hạ Đây diệu huyền trong vắt cõi từ bi....
Người ơi một sớm thu nào Một người con gái cắm sào tiễn ai Sương chiều ướt đẫm tóc mai Người đi người hẹn tháng hai người về...
Nàng qua bỏ lại nụ cười Cho người nhặt được nửa đời bão giông Hoa cau rụng trắng bến sông Trầu không trụi lá từ Đông sang Hè Chiều qua về lại chân đê Chõng tre, gối trúc lắng nghe thu về...
Ầm ừ biển hát trưa nay, Đá leo tít ngọn thang mây, đo Trời. Biển nổi giận, gió trùng khơi. Sóng lớp lớp, muốn chuyển dời Càn Khôn.Sang hèn, thân phận con con, Lên cao, liệu có vuông tròn, được chăng?...
Trách mưa sao lỡ như đùa Thương cho cái hẹn rạc mùa nực ngâu Thương cò sùng sũng mái đầu Chơi vơi đôi cánh bạc màu điêu linh....
Sen Ngời Tinh Khôi - NSUT Hồng Liên - Trần Huyền Tâm...
Dường như gặp mùa bất chợt Trải vàng nhịp nắng đường trưa Dường như giữa tiếng ve ru Hoa Sấu nhẹ vương mái tóc. Dường như trưa hè chợt mát Vì bông hoa Sấu nhỏ nhoi...
Con gái đã ký họa bức tranh đó náo nức, vội vàng, lúc mẹ ngồi nâng chén trà ướp hương sen vào một buổi sáng trong lành. Mùa xuân non nớt ngoài cửa sổ. Lấm tấm những vệt xanh của đôi vạt cỏ, của những chiếc mầm mới nhú, những màu xanh còn chưa mang hình lá....
Một buổi sáng mùa hè đang chớm. Thức dậy trong tiếng nhạc êm đềm, du dương. Tiếng chim hót trong veo. Tiếng giọt sương đang khe khẽ tan mềm trong không khí hân hoan đón chào ngày mới. Tiếng tia nắng nhẹ xoay gót bước ra từ mật ngọt ấm nồng nơi vầng chăn mây bông trắng. Tiếng của làn gió trong lành......
Em ước gì cho một sáng Hè trong Mà rạng rỡ cả đất trời hoa lá Sen ngan ngát đưa tinh khôi vào Hạ Đây diệu huyền trong vắt cõi từ bi....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!