- Sáng tác mới
Chắc ai cũng tò mò muốn biết cái thôn Hạnh Hoa cụ thể này ở đâu? Và họ Đỗ tại sao lại ngẫu nhiên được ngồi uống rượu nơi này. Tra cứu tìm hiểu thì mới thấy nguyên lý: Hình tượng văn chương ở cấp độ nào...
Năm 1991, Nguyễn Linh Khiếu xuất hiện trong đời sống văn học với tập thơ Chùm mơ tiên cảm gây không ít ngỡ ngàng, bởi ông vốn là người giảng dạy và nghiên cứu triết học bỗng một ngày đẹp trời rẽ lối sang thi ca như một định mệnh,...
Tôi không sao quên được cái cảm giác lần đầu tiếp xúc với thiên nhiên và con người miền Tây Nam Bộ khi vác cái túi hành lý lép kẹp toàn là sách vở lên con tàu vào đất phương Nam vốn trước đây chỉ biết qua sách vở....
Hãy sống với phút giây của hiện tại. Vì chỉ có hiện tại, chỉ có giờ phút này mới là thực. Quá khứ dù thế nào đi nữa cũng không phải là thứ đang hiện hữu và chúng ta chẳng thể nào thay đổi được cái đã diễn ra....
- Có ai về điểm trường đoàn 778 thì ra xe nào! Người lái xe mặc quân phục gọi to. - Dạ có! Cho em quá giang với ạ! Từ quán tạp hóa ven đường, cô gái lật đật xách giỏ và lỉnh kỉnh hàng hóa hướng...
Gió hoang ơi! Có ghé miền thơ dại, Tìm đến gốc sim xưa, ta sẽ đợi chờ. Xuân đến, thu đi, hè qua, đông lại, Trái sim mọng chín, chẳng theo mùa... Khe suối ngọt rì rào, trôi mãi, Một cánh sim tím lịm xoay xoay,...
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Tôi về tìm tuổi thơ tôi Nơi quê cất giữ một thời tuổi thơ Những ngày vui vẻ vô tư Mày tao một đám sớm trưa nô đùa Những gương mặt đó hôm xưa Ly hương tứ xứ biết giờ nơi nao...
Những bông hoa như nốt nhạc tinh khôi náu mình trong lặng lẽ Người xưa vào núi ngắm hoa giò phong lan ẩn tàng cổ thụ... Phút chốc quên mình thân lữ thứ, Quên mình nương nấu trăm năm trong quán trọ trần gian, lưu đày......
Sau một seri bài phê bình về những tập thơ đương đại, cũ nhất cũng là những năm 90 của thế kỷ trước; tôi được bạn trao cho một tập thơ mà tác giả cùng thế hệ với các nhà thơ chống Mỹ....
“Sau khi báo Nhân văn đình bản, Phùng Cung bị đình chỉ công tác và sau đó tập trung cải tạo suốt 12 năm tại các nhà tù Hỏa Lò, Bất Bạt, Yên Bái, Phong Quang…” Đó là đoạn trích từ Lời giới thiệu của Ban biên tập Nhà xuất bản Hội nhà văn cho tập thơ Xem đêm của nhà thơ Phùng Cung, xuất bản năm 2011....
Trong chuyến hành trình khám phá phương nam, chúng tôi dừng chân trên đảo Phú Quốc vào một ngày đầu hè, nắng vàng rực rỡ. Cảng hàng không Phú Quốc đón chúng tôi bằng không khí tấp nập, nhộn nhịp của một thành phố du lịch biển đảo đang trên đà phát triển....
Thanh minh - Trong sáng, tháng Ba Dâng nhang tảo mộ gần xa trở về Tỏ bầy hiếu thảo vẹn bề Viếng thăm cha mẹ nơi quê - Mộ phần Lau chùi quét dọn bệ, sân Để Người an nghỉ muôn lần bình yên Sinh thành công ấy chẳng mong...
Ngày 05/4 là Tiết Thanh Minh (淸明). Thanh là trong (không phải xanh), Minh là sáng. Thanh Minh tiết trời trong sáng, quang quẻ. Thanh Minh đến thì Nồm ẩm rời đi, thi thoảng có mưa bụi lất phất, rồi nửa tháng sau là đến mưa rào (Cốc Vũ). Thích nhất là hết Nồm, mọi thứ khô ráo, sạch sẽ....
Nay ngày cập nhật thanh minh tiết trời ấm áp giật mình khô khan Lịch âm tục ngữ nghìn năm mở đầu trong sáng cuối tuần giêng hai Cỏ xanh rưng rức lộc đài...
Một năm 365 ngày, mỗi ngày 24 giờ đều đặn , mà sao những ngày cuối năm như hối hả, bận rộn hơn. Mọi người ai nấy đều tất bật, và thấy ngày trôi đi sao nhanh thế, thời gian sao mà ngắn ngủi thế....
Tôi vào thành phố Hồ Chí Minh dạy học, mới ngày nào còn chân ướt chân ráo, thấm thoắt nay đã tròn ba mươi năm. So với tuổi đời ba trăm năm của mảnh đất bốn mùa xanh cây lá và rực vàng nắng gió này, khoảng thời gian đó...
Hội làng mở tiết Thanh minh gò xa heo hút lạnh mình Mẹ thôi Vơ vài khóm cỏ vãi rơi sao lâu mấy chục năm trời chưa xong?...
Ðã thành thông lệ, tôi không nhớ rõ từ bao giờ, nhà tôi thường gói bánh vào sáng ba mươi. Sau bữa cúng tất niên, bố tôi xếp ba chồng gạch thay cho ông đầu rau rồi đặt thùng bánh chưng lên, chất củi gộc vào, lấy lửa từ cái đèn dầu trên bàn thờ châm bếp luộc bánh....
Đọc bài thơ “Hoa Đã Nở Sao Người Không Đến Hái” trong tập thơ Nỗi nhớ nghiêng của Nguyễn Diệu Liên, tôi cảm nhận được: Ở nơi ấy một tình yêu trắng trong thuần khiết; Nơi tình yêu sống mãi lung linh....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!