- Sáng tác mới
“Nhân sinh thảo lộ” là một câu trong Tô Võ Truyện của Hán Thư. Thảo cỏ lộ sương, ý là giọt sương đọng trên lá cỏ. Giọt sương vừa đọng trên lá cỏ buổi sớm, vậy mà đã biến mất không dấu vết khi mặt trời vừa ló rạng. Nhân sinh thảo lộ!...
Đơn đao trực nhập (tiếng Hàn 단도직입 tiếng Hán 單刀直入 - Đơn đao trực nhập). Ở đây, đơn - chỉ một, đao - đao, trực - thẳng, nhập - vào. Nghĩa đen câu này là 1 nhát đao đi thẳng vào bên trong. Một cú "xuyên tâm" ngọt lịm....
Tôi vào cấp 3 năm 1979. Những tưởng sau năm 1975 đất nước thống nhất chúng tôi sẽ được hòa bình ấm no nhưng không phải như thế. Biên giới Tây Nam vẫn chưa có một ngày yên ổn....
Biết ơn Gió. Gió thổi mạnh là vì muốn cho Bạn mạnh mẽ hơn thôi. Nếu gió không thổi, biết đâu Bạn lại gục ngã vì gốc yếu rễ nông. Gió cứ liên tục thổi mạnh thế nên Bạn luôn phải cắm rễ sâu, thật sâu hơn nữa để khỏi đổ ngã....
Sao vợ ơi! Chẳng chịu hiểu cho anh. Đang thời @ mà em không thay đổi. Cứ khư khư yêu mãi anh… làm anh mệt mỏi Em có biết mình xa xỉ lắm đấy thôi!...
Nhìn đi… Có ai không ốm không, Cố vạch tìm thử, Xem đời có ai chưa từng đau Bóp đi… Có ai không buồn không, Cố vắt mà kiếm, Xem đời có ai chưa từng buồn...
Tuổi đời đâu còn trẻ Lọm khọm bảy, tám mươi Bạn bè thì vẫn thế Cứ gặp nhau là cười! Chuyện nhà với chuyện cửa Chuyện con cháu trưởng thành Cả những bức xúc nữa Trút cho sạch sành sanh......
Bỉ dực điểu là loài chim trong truyền thuyết sinh ra chỉ có một bên mắt, một bên cánh. Bởi vậy, Bỉ dực điểu không thể nhìn rõ, và không thể bay được. Thế nên, nếu nó phải sống chỉ với một bên mắt, một bên cánh cho đến lúc chết thì quả thật nó là loài chim có mệnh số quá ư bi ai......
Trong cuộc gặp giữa bạn bè nhất thiết phải có giao thoa về tâm hồn với nhau. Gặp quá thường xuyên thì sẽ không đủ thời gian để thẩm thấu độ đậm sâu của mối quan hệ đó. Bằng hữu tốt có lẽ là mối quan hệ mà dù ở cách xa nhau nhưng về tinh thần vẫn luôn là tâm giao như hình với bóng....
Những nếp nhăn trên trán hằn sâu như rãnh cày ánh mắt thì trầm đục Gã buồn hay vui đây ? Cái miệng đang mím lại Hình như Gã muốn cười Nhưng nụ cười không nở...
Chữ Nhẫn (忍) là hình ảnh một trái tim (心, tâm) nằm dưới một lưỡi đao (刃, nhận). Rất nhiều người ca ngợi trái tim đó, một trái tim biết nhịn, vì nếu không, chỉ húng lên chút thôi, cựa nhẹ một chút thôi là sẽ chạm vào lưỡi đao sắc kề sát ngay trên, và bị cắt cứa, thương tích, vong mạng....
"Ông ơi, hồi xưa Ông sống thế nào khi mà - chẳng có tí gì công nghệ - không internet - không cả máy tính - chẳng có drone - không điện thoại di động - không có Kakaotalk - và không cả facebook nữa?...
Từ thời sinh viên, tôi nhớ nhà văn Bùi Hứa Hiệp có nói làm thơ là biến thế giới của mình thành thế giới của người khác. Hàn Mặc Tử thì viết “Người thơ phong vận như thơ ấy”. Trần Hưng, thơ và người, cơ bản cũng là một ví dụ điển hình....
Nam nhân chỉ muốn cơ thể nữ nhân thì chỉ là loại hạng ba. Nam nhân chỉ muốn trái tim nữ nhân thì chỉ là loại hạng hai. Nam nhân muốn cả cơ thể và trái tim của nữ nhân thì là loại hạng nhất. Còn nam nhân làm thoả mãn cơ thể và trái tim của nữ nhân thì đó là loại siêu hạng....
Giới tính là chỉ về Đực - Cái, Nam - Nữ, tức là giới tính sinh học, cấu tạo cơ thể, nó khác với bản dạng giới. Bản dạng giới là nhận thức, cảm nhận của bản thể về giới tính của mình, tức là họ cho rằng "tôi là nam", hay "tôi là nữ"......
Chữ Nhẫn (忍) là hình ảnh một trái tim (心, tâm) nằm dưới một lưỡi đao (刃, nhận). Rất nhiều người ca ngợi trái tim đó, một trái tim biết nhịn, vì nếu không, chỉ húng lên chút thôi, cựa nhẹ một chút thôi là sẽ chạm vào lưỡi đao sắc kề sát ngay trên, và bị cắt cứa, thương tích, vong mạng. Một điều nhịn,......
Ở xóm núi bình yên này, người ta viết lên những chiếc đèn lồng đỏ những nguyện vọng,mong muốn của mình rồi thả cho đèn bay lên trời, mang những tâm nguyện của mình gửi lên đấng bề trên mong được các ngài chứng cho....
Dẫu con đã lấy chồng gần Mẹ chưa được bát canh cần nào đâu Con là cấn sữa cấn rau Mẹ sinh con giữa nỗi đau tang chồng...Nào ngờ gần lại hoá xa Dẫu thương chẳng đỡ mẹ là bao nhiêu......
Tôi có người bạn chuyên bán dầu ăn ở chợ cũng phải 30 năm nay. Khi mở cửa quán anh ấy thì sẽ có ngay một thứ đập vào mắt ta đầu tiên. Lịch? Ảnh gia đình? Tờ quảng cáo? Quý vị chắc thắc mắc lắm đúng không? Ở giữa một khoảng tường sáng có một câu thơ....
Chuyện kể rằng: Sau khi lên ngôi, Nguyễn Phúc Ánh là vua Gia Long đã ban thưởng công lao cho cận thần. Ngài dành ưu đãi nhất cho một tướng vào sinh ra tử với mình. Cho anh ta yêu cầu bất cứ sở ước gì. Vị ấy nói: “Tâu Hoàng Thượng, hạ thần chỉ xin chữ Phúc thôi!”...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!