- Sáng tác mới
Một mình tôi với mùa thu Với trang giáo án tôi vừa soạn xong Bao lần tôi đã dặn lòng Đừng yêu ai để khỏi mong khỏi chờ Một mình tôi với mùa thu Thân thương trang vở học trò của tôi...
Vấn vít trong gió trăng Có giọt sương lấp ló trong vòm lá Mơ thấy mình tới tận những miền xa Ta lạc vào trong khu vườn ký ức Kỷ niệm nào từng lẫn với hương hoa...
Phương chạy lon ton Cái bóng cũng chạy Phương nấp vào cây Bóng đi đâu vậy? Phương co cẳng nhảy Bóng lại đuổi theo Phương dài lêu nghêu...
Một chiều trung tuần tháng 7 năm 2021, khi dạo trên con đường ven bản Lác, Chiềng Mai, Mai Châu, tôi chợt thấy vệt nắng chiều rực vàng phía chân núi bên kia,...
Anh vào thiếu sinh quân Năm vừa mười sáu tuổi Cái tuổi Giáp Tuất mà “Bá Sắt” - Tên Anh gọi Gương mặt nom vời vợi Cha bảo giống chữ điền Dáng Văn quan, võ cách...
"Chị sướng thật ! Em không có Quê để về". Cô em xinh tươi, tài hoa người Làng Chài của tôi nhiều lần ngậm ngùi nhắc lại câu này mỗi khi thấy tôi khoe Quê!...
Tác phẩm được lấy cảm hứng từ những lần tác giả dạo trên những miền thảo nguyên thanh bình vùng ôn đới. Hoa cúc trắng, có nơi gọi là hoa cúc dại, cúc họa mi, Ramaska, Daisies... là tiêu điểm của tác phẩm. Từ khóm cúc rực lên trong ánh nắng ban mai,......
Có cánh hoa dại, thiên sứ mang đến bến đời Tặng cho mẹ, từ mùa đông năm đó Từ ấy, qua ô cửa nhỏ Mẹ thấy trời xanh trong ánh mắt ngời...
Cái se lạnh cuối thu cứ mơn man gọi rét về trong gió. Sớm nay thu đã chuyển mình giữa cái hanh hao yếu ớt của nắng vàng. Một mình bên ly café, ngắm những dòng người vội vã ngoài kia…lòng bỗng thấy chơi vơi đến lạ....
Hôm nay chính lễ Vu lan Bên mẹ là con, là cháu Những đứa con chưa phải cài bông hồng lên ngực áo Tràn ngập trong niềm vui. Con vẫn thấy mắt mẹ nhìn xa xôi Vết chân chim lại hằn thêm trên gương mặt...
Trời đã khuya, một người phải đi bộ qua nghĩa địa về nhà. Vừa bước vào cửa nghĩa địa ông ta thấy bóng người lố nhố, nói chuyện rì rầm. Rõ là ma! Sợ quá ông ta định quay lại nhờ nhà người bạn ngủ qua đêm chờ sáng....
Như là phút hứng tình không chịu nổi mưa trút hết xiêm y đua nhau chạy trắng trời gió nhập cuộc điên như “phê” thuốc lắc gió quyến mây bồ bịch sườn đồi Bỗng sấm động sấm vỡ ra quá thể nước đầy sông, triều cường tràn đê quai...
Có cánh hoa dại, thiên sứ mang đến bến đời Tặng cho mẹ, từ mùa đông năm đó Từ ấy, qua ô cửa nhỏ Mẹ thấy trời xanh trong ánh mắt ngời Con lớn dần từ câu hát à ơi Từ cổ tích, cô tiên, cái cò, cái vạc...
Mỗi một ngày em buộc tám ngàn nút cứ nhân lên như thế một đời em tay em buộc bầu trời vào tấm thảm buộc dòng sông dào dạt với con thuyền Tám ngàn nút mỗi ngày em buộc mười ngón tay em như mưa trút tơ lòng...
Đồng xu của triều đại ấy được đúc ra giống như cả vạn đồng xu khác. Tuy nhiên, không biết vì sao, đồng xu ấy bị khiếm khuyết đôi chỗ ở mặt trái. Mặt Trái của của đồng xu vô cùng đau khổ vì ghen tức. Nó thấy mình kém cỏi, thua thiệt so......
Mình mê trà Thổ. Mình không chắc rằng nó ngon đến mức mình mê nó ngay từ lần đầu tiên. Điều muốn nói là càng ngày càng mê, mới rút ra ý nghĩ rằng điều gì mà được gần gũi hơn, hiểu nhiều hơn rồi sẽ thấy yêu hơn. Đất nước này......
Nhạc Hữu Xuân - Thơ Biên Linh - Ca sĩ Tố Uyên...
Một mình tôi với mùa thu Với trang giáo án tôi vừa soạn xong Bao lần tôi đã dặn lòng Đừng yêu ai để khỏi mong khỏi chờ...
Giữa trưa hè tiếng chuông loong coong Hối hả reo rừ đầu ngõ xóm Lũ chúng em chạy ùa ra cổng: Chú đưa thư! Vẫn chiếc áo bộ đội bạc xanh Chiếc mũ lá chẳng bao giờ đội thẳng Và đôi mắt luôn nheo nheo vì nắng Lúc nào như cũng muốn cười....
Thành ngữ tiếng Hàn, Hán: 천학비재 (淺學菲才- thiển học phỉ tài). Ở đây, thiển - nông cạn, học - học thức, phỉ - sơ sài, tài - tài năng. Câu này có nghĩa là học hành nông cạn, tài năng tầm thường (학문이 얕고 재주가 변변치 않다는 뜻)....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!