- Sáng tác mới
So với rất nhiều độc giả và tác giả của Nhà Búp, tôi thuộc số ít người có duyên được đọc với những bài viết của nhà giáo, nhà thơ, nhà văn Nguyễn Thị Toán từ rất lâu rồi....
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
“Khúc Tâm Du” là tập thơ thứ tư của nhà ngoại giao, nhà thơ, nhà văn Trần Huyền Tâm. Tôi gọi tác phẩm này là tập thơ Lấp Lánh Ánh Vàng. Bởi Khúc Tâm Du không chỉ là sự kế thừa một cách tự nhiên những chủ đề, những giá trị Nhân văn, thấm đẫm chất trí tuệ,...
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Năm 2020 và 2021 được biết đến là hai năm toàn thế giới phải gồng mình để chống trả kiếp nạn ngũ hành, với dịch bệnh, thiên tai. Tưởng rằng những cay đắng, nhọc nhằn ấy đã làm cho tâm hồn con người khô cằn bi lụy, cuộc sống chìm đắm trong nước mắt sầu thương....
Nói đến lý luận, phê bình văn học, nhiều người thường có tâm lý ngại đọc, ngại nghe vì sự khô khan với những ngôn từ quá sức Hàn Lâm…...
Có một lứa nhà văn trẻ trung, mới mẻ, sinh ra, lớn lên trên một vùng đồng bằng châu thổ Thái Bình, đã và đang góp vào dòng chảy, làm nên lịch sử văn chương vọng vang đất này, trước biển lớn thi ca đất nước....
Tuổi thơ, niềm sung sướng nhất của nó là được theo bà đi chợ! Vì bố mẹ đi công tác xa nên bà trông nom hai anh em nó. Trẻ con quê nó chả bao giờ biết ngủ nướng. Sáng sớm khi chú trống choai vừa dứt tiếng gáy bà đã vào âu yếm xoa má nó...
Diều ơi! Bay cao lên cùng gió Bay cao lên cùng mây Chở nỗi niềm khát khao về đây Về nơi miền xanh thẳm Nơi có em ở đó Đợi anh! Mỗi ngày…...
Vậy đó người đi đi thật rồi… Nay tướng về hưu hưu một đời Như những ngọn gió gió Hua Tát Tuổi hai mươi yêu dấu một thời....
Rải xuống thềm xuân một chấm nhớ thăng tròn Một khoảng lặng mang tên màu nắng quái Một nốt huyền khoan tháng ngày mê mải Một móc đơn xa ngái bóng trăng gầy....
Ta thấy ta trong quả trứng gà Thân sắc biến đâu rồi, chả biết Chỉ thấy tự cao xa muôn kiếp Lấp lánh đỉnh trời ba chữ thiên kim....
Ngồi bến sông La Nhìn nước, nhìn trời ... Nhìn một cánh buồm giương cánh như dơi Cánh vạm vỡ, gọi ngọn triều sóng bạc Đen rầm biển khơi Gọi mây đen ùn kín những chân trời....
Ta thấy ta trong quả trứng gà Thân sắc biến đâu rồi, chả biết Chỉ thấy tự cao xanh muôn kiếp Lấp lánh đỉnh trời ba chữ thiên kim. Thù thắng vầng dương diệu huyền Muôn muốt tầng tầng mây trắng...
Lời gọi dịu dàng cho chiều thu trong veo mắt nắng Đóa hoa vàng ngẩn ngơ khép cánh Lãng đãng mặt hồ mờ hơi sương… Heo may mồ côi vơ vẩn mãi trên đường Vườn dịu dàng mùi hương còn vương vất...
Rìa làng ngày xưa âm u lối cỏ đã không còn. Mình ngỡ ngàng trước những trang trại xanh tươi với ruộng vườn, ao, chuồng, quán bia ngay trong khuôn viên rộng rãi, mát mẻ và tươm tất, rất "dịch vụ" theo cái "gu" của Người Quê. Mình tròn mắt ngạc nhiên trước những vườn ổi, táo, dưa,......
Hạ như còn vương vấn đâu đây Phượng vẫn đỏ hoa, na xanh mắt lá Bưởi chưa rám da, đào vừa hây má Tháng Tám ngóng chờ, mong manh hơi may... Chiều chuyển mùa đẫm ướt đường mây Heo may buông chênh chao lòng mắt...
Đêm đọng mật nở ra vừng dương sáng, Một đóa sen bung cánh giữa đồng quê. Mẹ rưng rưng mở ngực núi Ba Vì, Khơi dòng sữa ngọt ngào thao thiết chảy…...
Em đến Thái Nguyên một chiều tháng Bảy, Sông Cầu, nước vẫn chảy lơ thơ, Bờ bãi xanh, chẳng thể xanh hơn nữa, Sông của thi ca sao thấy vắng lục bình?...
Cây có nói gì đâu mà cây xanh thế! Hoa có nói gì đâu mà hoa cứ hương. Sông lặng lẽ ngàn năm thao thiết chảy, Núi cứ cao sừng sững khiêm nhường....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!