- Sáng tác mới
Không ngọt ngào được đâu Ngọn gió dù mới dậy Hoa về như mở hội Mây trôi từ cây ra Câu nói thì như hoa Cái nhìn thì như nắng...
Buổi sáng mặt trời đi qua khe ngực em Mười ngón tay tia nắng trời nóng bỏng Chiều buông tím đáy hoàng hôn thơ mộng Lửa nơi nào rừng rực hút vào đêm......
Hai mươi năm rồi kẻ ở người đi Tiếng Ve gọi ta tìm về nỗi nhớ Mùa tiếp mùa lật nhanh như trang vở Ta xa nơi này – ga xép Tuổi Me Xanh....
Thế là đã qua một đợt nắng nghịch mùa. Giờ đây làng quê nghiêng mình trong đêm trở gió. Buổi chiều hôm trước bầu trời lênh láng màu mỡ gà, mặt trời đỏ rực hắt lên những tia nắng chói,...
Vọt lên tia nắng hình rẻ quạt mây lung linh, lấp lánh ánh vàng gió thổi mây bay như khăn em gái ... vẫy bạn tình cô đơn Nắng hóa Nàng Tiên...
Tình bạn, cơn gió thoảng Mát trong nuôi hồn ta Mong manh hơn tia nắng Dễ vỡ hơn giọt sương Ngọt ngào hơn cay đắng Rộng dài hơn thời gian...
Ta chạm vào tháng Sáu Bằng tia nắng ban mai Cánh phượng hồng mách bảo Mùa hè trong tim ai...Một chút buồn man mác...
Dường như thế, quanh tôi trào nhựa sống Chẳng có gì tĩnh lặng trước mùa xuân Phút sinh nở tôi kiếm tìm không thể Gặp dòng sông trong sông ấy hai lần...
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
Nguyễn Diệu Liên tên thật là Nguyễn Thị Liên, sinh năm 1973, quê biển Diêm Điền – Thái Thụy - Thái Bình, nơi dòng sông Diêm Hộ đỏ nặng phù sa uốn khúc, hòa vào biển lớn - nơi trên bến, dưới thuyền tấp nập là đầu mối giao thương với các thành phố Nam Định, Hải Phòng bằng đường biển, đường sông - nơi......
Lần đầu gặp nữ thi sĩ Trần Huyền Tâm, tôi ngỡ mình đã quen chị từ lâu. Chị dịu dàng, đằm thắm, khi nhoẻn cười, cả không gian chung quanh như bừng sáng. Ở chị, tố chất của một nhà ngoại giao kỳ cựu có thừa...
Tuổi thơ, niềm sung sướng nhất của nó là được theo bà đi chợ! Vì bố mẹ đi công tác xa nên bà trông nom hai anh em nó. Trẻ con quê nó chả bao giờ biết ngủ nướng. Sáng sớm khi chú trống choai vừa dứt tiếng gáy bà đã vào âu yếm xoa má nó...
Từng tiếng chim rót vào ngọn gió trong Nghe thánh thót ngọt giọt mềm trên lá Cây xanh ơi, xin đừng nghiêng nghiêng quá Để mặt hồ, sóng tĩnh tại an nhiên....
Chúng ta thường nghĩ rằng cuộc sống của mình sẽ tốt đẹp hơn sau khi việc học hành hoàn tất hay có gia đình, có công việc ổn định. Nhưng khi đã có được những điều ấy rồi, chúng ta lại bị chi phối bởi nhiều mối bận tâm và lo lắng khác nữa. Chúng ta thường không hài lòng khi cuộc sống không như những......
Hai hạt cây nằm cạnh nhau trên mảnh đất màu mỡ kia. Hạt đầu tiên luôn ước ao: ”Tôi muốn lớn lên! Tôi muốn đâm rễ sâu vào lòng đất. Tôi mơ thấy mình đang nở hoa báo hiệu mùa xuân. Tôi muốn cảm thấy tia nắng ấm áp của mặt trời và các giọt sương trên cánh hoa!”....
Để rồi, vào khoảnh khắc tinh mơ của một buổi sáng mát lành, mình được ngồi giữa một đầm sen mênh mang ngan ngát hương đưa. Thấy mình như vừa đi qua một giọt sương trong veo. Như vừa đi qua một cơn mưa ấm nồng. Như vừa đi qua một khoảng trời đắm xanh đáy nước....
Có phải chăng em khi tình yêu đến muộn Sẽ bừng lên như nắng quái chiều hôm Rực sáng lên soi rọi khắp thế gian Để le lói khi hoàng hôn kéo đến Thì em hỡi hãy làm nên tia nắng...
Em ước gì cho một sáng Hè trong Mà rạng rỡ cả đất trời hoa lá Sen ngan ngát đưa tinh khôi vào Hạ Đây diệu huyền trong vắt cõi từ bi. Ba tiếng “Em ước gì” mở đầu cho bài thơ có vẻ là bâng quơ, thốt lên không chủ ý....
Mùi hoa sữa nồng nàn trên phố. Đường Nguyễn Du ngan ngát hương trời. Những cánh hoa bé nhỏ xinh tươi. Khắp phố phường màu hoa sữa tinh khôi....
Em ước gì cho một sáng hè trong, Mà rạng rỡ cả đất trời hoa lá, Sen ngan ngát đưa tinh khôi vào hạ Đây diệu huyền trong vắt cõi từ bi....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!