- Sáng tác mới
Khi sinh con, hươu mẹ Luôn đứng, không hề nằm Từ độ cao đáng kể Hươu con rơi thương tâm! Mỗi cử chỉ âu yếm Liếm sạch máu, sạch nhau Tiếp đến mẹ "âu yếm"...
Ta quên hoàng hôn tím mờ Ta quên bình minh thơm gió Ta quên ta Để nhớ ta đến lạ Một phần ta em giữ tự bao giờ...
Nhà nọ có 8 anh chị em. Đến một ngày, cả nhà làm mừng thọ 60 tuổi cho người mẹ vốn một mình nuôi 8 người con trai gái ấy. Tất cả các con đều thành danh ngoài xã hội, chúng mang rất nhiều quà mừng sinh nhật lần thứ 60 của mẹ mình....
Bởi tại những người mà ta ghét, tại những người làm ta chán, tại những người đã từ chối ta nên chúng ta đều tụt rơi về mặt đất....
Bão đã tan. Cái cây bị nghiêng ngả trong bão hỏi cái cây đang đứng vững chãi bên cạnh về bí quyết sinh tồn. Cái đó đơn giản mà....
Đồng Hao vốn là tên một loại rau. Cải cúc là loại rau phổ biến của Việt Nam. Triều Tiên và Hàn Quốc cũng hay dùng gọi là 쑥갓. Cải cúc vốn là rau dại, rễ nông, gạt nhẹ, thổi nhẹ là bung gốc, bay mất....
Sau này sẽ chu đáo. Sau này sẽ chăm cha mẹ mạnh khỏe hơn. Chẳng hiểu sao chúng ta lại cứ luôn thức tỉnh muộn màng như thế, rằng thể hiện hiếu đạo đâu chỉ bằng vật chất....
Ở trong một ngôi chùa cổ trên núi có một vị lão hòa thượng và tiểu hòa thượng sinh sống. Hôm ấy, trong chùa không còn một chút dầu đèn nào, vì vậy vị lão hòa thượng liền gọi tiểu hòa thượng lên và nói: “Con hãy cầm bát xuống dưới núi mua một chút dầu.”...
Ngày xửa ngày xưa, tại một ngôi làng nọ có một gia đình bá hộ nổi tiếng giàu có nhất vùng. Người người nể phục, nhà cao cửa rộng, đồng ruộng thì mênh mông bát ngát, thẳng cánh có bay, gia súc thì từng đàn, lúa chất đầy bồ,...
Sống riết rồi ngộ ra rằng thì là mà Nắm giữ nhiều thì bàn tay sẽ mỏi Bê xách nhiều thì cánh tay sẽ đau Đội nhiều thì cổ cũng sẽ mỏi...
Hồn quê mình Là rau lang luộc Chấm mắm cáy mắm cua Nồng vị phù sa Là bánh cuốn làng Kênh Cay mùi cà cuống Kẹo Sừu Châu giòn gió bấc mùa đông...
Làng Thượng cây gạo đầu làng Tháng ba trời đất ngỡ ngàng đỏ hoa Thu từ tơ gạo bay ra Tên ai khắc gốc gạo già đã xưa...
Đêm Nghe tiếng sương rơi Đoán Sáng mai trời nắng Khát Người từ kiếp trước Đang uống từng hớp trăng Thương Người từng ấm lạnh Bây giờ thành xa xăm...
Cuộc sống muôn vạn trạng Số kiếp là một phần Số chỉ sự có hạn Còn lại là đức nhân... Nhiều người sướng từ trẻ Lớn lại chẳng an nhàn...
Khéo đảm: nhọc thân, vụng: biếng lười. Hiền chê: nhu nhược, dữ: ghê người. Giầu sang: ghanh ghét, nghèo: bần tiện. Chăm bảo: tham lam, kiệm: ki bo....
Trong cuộc sống, ai giúp cho ta bát cơm, tấm áo, cắc bạc, đồng tiền… Ta phải biết ơn, mang ơn và phải tìm cách trả ơn. Không thể vong ân bội nghĩa....
Tôi mê Lan quá, rồi Bà Mấy đêm mơ, ngỡ vợ là Hoa Lan Hôn Bà trong mộng lan man Ngỡ Hoa Lan nở ngập tràn trên môi...
Thành ngữ: Cao xứ bất thắng hàn, tiếng Hàn: 고처불승한 ; tiếng Hán 高處不勝寒. Cao xứ bất thắng hàn: cao - cao, xứ - nơi, bất - không, thắng - thắng, hàn - lạnh....
Bản thân mỗi người chúng ta đều có một khối báu vật vô giá. Nếu sử dụng tốt khối báu vật này, nó có thể khiến cho thiên hạ được an định và bản thân được bình an…...
Một chàng trai trẻ đến xin học một ông giáo già. Anh ta lúc nào cũng bi quan và phàn nàn về mọi khó khăn. Đối với anh, cuộc sống chỉ có những nỗi buồn, vì thế học tập cũng chẳng hứng thú hơn gì....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!