- Sáng tác mới
mồng một tết bút còn nồng men rượu mực còn xanh màu lá bánh chưng giấy còn thơm mùi hương trầm quế tim còn rung tiếng chuông đổ giao thừa nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ bạn bè đất nước...
Ngày đầu tiên bước vào thế giới thần tiên - học viết chữ, đánh vần đối với con quả là một thành tích kỳ diệu, nhen lên một cảm xúc khó tả, vừa lạ lẫm ngơ ngác, xen lẫn sợ sệt, nhưng cũng đầy háo hức....
Cho đến bây giờ, mấy chục năm qua đi, tôi đã là người phụ nữ cao niên có chút thành đạt nhưng tôi không khi nào quên được hình ảnh và những kỉ niệm về cô giáo Doãn Thị Chút, cô giáo, người thầy đầu tiên của tôi và nhiều đứa trẻ ở làng Duyên Phúc quê tôi....
Giữa mùa thu, anh đã gặp em Cô giáo trẻ hiền như nhành hoa cúc Em mỉm cười bước vào lớp học Mang vào theo cả sắc nắng thu vàng. Sớm thu này, anh đã gặp em...
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Sáu chục năm rồi,Tám Nhô ơi Thì ra đã quá nửa đời người Đứa còn đứa đã đi xa trước Vèo vèo năm tháng cứ thế trôi Sáu chục năm rồi, Tám Nhô ơi Những chuyện ngày xưa vẫn hổi hồi Mặt mũi áo quần nheo nhếch quá Đến trường bụng đói ục ùng sôi...
Ta lại gặp ta bóng phượng xưa Ôn ngày nắng gắt ôn ngày mưa Ôi bao kỷ niệm còn nguyên vẹn Mặt ấy đỏ nhừ… tớ lại thua Chẳng dám ôm nhau sợ bạn cười Dưng mà… Giời xúi mọi người ơi...
Thỏ con ngoan ngoãn Học sớm nhất nhà Không khóc rề rà Hay ăn chóng lớn. Cái mặt hơn hớn Cái má quả đào Múa hát yêu sao Váy xinh nhún nhảy....
Nắng tháng Tư, dát vàng như mật, nắng hanh hao pha chút đỏng đảnh của cô nàng đầu hạ, yêu nồng nàn, khát bỏng, ngây thơ, nhưng cũng đầy bao dung, thánh thiện. Sấm bất ngờ trong sương sớm, mưa rắc bụi trên cành cây kẽ lá....
Buổi đầu tiên cắp sách đến trường Đã có con đường dẫn tôi vào lớp Chùm mây trên trời, chùm mây trong sách Cánh bướm bên đường tôi gặp đã vào thơ...
Bố đã mong đợi con Từ lúc trong lòng mẹ Đón con lúc chào đời Bố người đầu vào bế! Ngày tháng trôi như thế Lúc con ốm, con đau Bố luôn bên cạnh mẹ...
Mùa hạ ơi Mùa đến mùa đi Hoa Phượng đỏ Sân trường trống chếnh Thương con dế lặn sâu vào lớp cỏ Thương nỗi sầu trong tiếng ve ngân...
So với rất nhiều độc giả và tác giả của Nhà Búp, tôi thuộc số ít người có duyên được đọc với những bài viết của nhà giáo, nhà thơ, nhà văn Nguyễn Thị Toán từ rất lâu rồi....
Các bạn chắc hẳn đã biết về bài hát Hà Nội và Em của Nhạc sĩ Phương Huỳnh phổ thơ đúng không! Đó là một bài hát có giai điệu đẹp và lời rất trong trẻo từ một bài thơ một tay hâm nào đó đã viết là Nó....
Lên 6 tuổi, tôi được vào lớp vỡ lòng. Khi ấy tôi vẫn còn tu tý mẹ. Tôi là con út, bố lại hi sinh khi tôi còn nằm trong bụng mẹ nên mẹ chiều lắm....
Đường đến trường của em Muôn hoa thơm khoe sắc Lá rì rào ca hát Tiếng gió đùa lao xao Mây xòe ô che nắng Cho những ngôi nhà cao...
Mẹ chia tay mùa hạ Đón thu về bên con Nắng hôn gót chân son Hoa ngát đường con bước. Tương lai niềm mơ ước Ôm cả một trời mây...
Ngày con vào lớp một Lòng mẹ có tiếng ca Như mở trang sách mới Trong sáng và thiết tha Ngày con vào lớp một Ríu ran tiếng i tờ Con là trang giấy trắng Viết những điều ước mơ...
Con sinh ra Đêm tháng Tám nực trời Gầu nước mát Lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo Mái tranh mòn vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi....
Dạo ấy tôi còn bé, mới 4, 5 tuổi gì đó. Chị Sự tôi thì đã học lớp 7. Mẹ tôi nuôi được một con gà mái đẻ. 4, 5 tuổi mà tạng người tôi còn gầy gầy là....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!