- Sáng tác mới
Thôi người thực chẳng còn như đời thực, ta gặp nhau trên mạng ảo, Thấy sao gần, mà vợi vợi những gần xa... Thôi, đã quyết "phản bổn quy chân", Coi nhân thế mặc áo tắc kè, thế nhân là quán trọ, Đường về nhà,...
Đang mùa thị, loài quả chọn mùa thu mà chín, nó như thu cả sắc vàng của nắng Thu vào vỏ, thu hết hương thơm của trái Thu làm nên một làn hương riêng chỉ có thị mới có....
Lê đã quyết định trở lại đơn vị sớm. Mặc dù y lệnh chưa cho phép nhưng ruột gan Lê cồn cào khi nghĩ đến bao đồng đội còn nguy nan ngoài chiến hào. Những ngày này, thêm một tay súng là đồng đội có cơ may bớt máu chảy đầu rơi. Dạ Thủy tần ngần khi nghe Lê nói về quyết tâm trở lại mặt trận....
Trăm năm phận người bến nước Ngàn năm cây đờn sông Tiền Xuồng ai ngang qua cồn Thới Khuông chiều nốt gió hoàng hôn Tuổi mưa tui nghe tiếng đờn Gọi trăng lên cùng nước lớn Tan tác lục bình trôi dạt Cá linh quẫy trắng mặt sông...
Bây giờ có thấy nữa đâu... Ngẩng lên anh đã hoá màu mây xanh. Đã thành sương khói mong manh Câu thơ ở lại mà thành nỗi đau...Tìm anh, tìm ở nơi đâu...
Người ta câu cá câu tôm Riêng anh có thú câu lươn mới kỳ. Chiều chiều xách giỏ anh đi Hỏi anh...? Anh chỉ cười khì: Cho vui...!!! Hôm nào cậu rảnh ra chơi...
Giữa trời những hạt mưa rơi Chơi vơi vội vã tìm nơi về nguồn Trốn nhanh nắng hạ trời buồn Chẳng mong trong nắng ánh lên sắc màu Chỉ cần nước lại cùng nhau...
Tần ngần nơi bến sông xưa Người buồn sông cũng hững hờ dòng trôi con đò lặng lẽ đơn côi Như chung nhung nhớ đầy vơi với người...
Em ra đi, tuổi vừa tròn mười tám Má căng tròn, mắt xao động ước mơ Không có bài thơ Không có nốt nhạc Không bức họa nào Đủ khoe màu lộng lẫy trái tim em Đẹp lắm Hiền lắm Cao thượng lắm....
Mình đã già đi sau chiến tranh Chỉ các bạn mãi mãi mười tám tuổi Mình đã quay về với đường Chín, Khe Sanh Đất cúi đầu, nói bao điều chưa kịp nói... Đêm chết khát, ba thằng mình ra suối...
thăm thẳm trong sương cánh đồng kiều mạch đá sắc nhọn miên man bông hoa dịu dàng tinh khiết một mình một mùi hương một nhan sắc một cao nguyên đá một cổng trời Quản Bạ heo hút chênh vênh...
Người nhớ người Nắng nhớ mưa không nói Mây mờ giăng Nhớ trăng tỏ giữa trời Ai nhớ ai kia Núi nhớ non vời vợi Suối nhớ sông Con sóng lặng ra khơi...
Hãy ngồi xuống lặng im không động đậy hít thật sâu và thở nhẹ nhàng… thấy biển rộng thênh thang và núi cao vời vợi có cả ngày xưa nhớ nhung chờ đợi có cả ngày nay phượng đỏ trưa hè Nhẹ nhàng thôi và hãy lắng nghe...
Anh có về Sông Hậu với em không? Về làng nổi Cồn Sơn mướt xanh vườn cây trái Đò qua rồi câu ca còn ở lại Câu ca buồn vọng mãi bến sông xưa…. Anh có cùng em về với Cần Thơ?...
Đã nghe nhiều, nay mới được tới nơi. Côn Đảo mênh mang màu xanh vời vợi Thăm nghĩa trang Hàng Dương, tôi vẫn hằng mong đợi. Thăm những Anh hùng dũng cảm kiên trung....
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Hôm nay rằm em lên chùa Em ngây thơ tính bỏ bùa cho em Khói hương ngan ngát hương sen Bùa gieo buổi sớm tới đêm thì tàn. Qua cổng chùa vấp bùa anh...
Đà Nẵng ngày em đến Ríu ran tiếng nói cười Trắng xanh vàng tím đỏ Khua động bờ biển vui Nắng vẽ hình khuông nhạc Đan qua những hàng dừa...
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Thiên Thể mênh mang, Kiếp người lang thang, Chín đại hành tinh Lầm lụi xoay quanh mình Ngàn triệu năm vẫn rượt đuổi mình Loay hoay những vòng xoay trong quỹ đạo luân hồi cô đơn, trống trải......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!