- Sáng tác mới
Em nhặt nắng, lục tìm trong ký ức Gió mùa thu, xao xác lá bên thềm Vài vì sao chớp nháy, khoảng trời đêm Con đường vắng, trong nghẹn ngào ký ức...
Em đã có khoảng trời riêng để nhớ Một mảnh trăng lơ lửng suốt đêm trường Gần đến vậy mà tim anh hờ hững Nhớ về anh lòng quặn thắt cơn đau Gửi cho anh khoảng trời xao xác nắng...
Hồi còn bé, chị rất nhạy cảm với âm thanh. Có khi đứng giữa một đám đông ồn ào mà chị chẳng nghe rõ một điều gì. Nhưng vào những lúc yên tĩnh nhất, chị lại thấy những âm thanh trở nên sống động hơn bao giờ hết....
Quê hương ai hỏi là gì? Với tôi nơi ấy là khi nhớ về Nhớ Bà ngoại đội nón mê Dẻo như mây gánh cả về chợ phiên Nào ngô, nào lạc, đỗ đen...
Hành trình trăm năm, Chỉ trong nháy mắt. vật vã luân hồi, Ngàn năm bóng én đưa thoi… Vạn năm ta đợi, Triệu năm vẫn chờ. Bao nhiêu gương mặt người, Cứ quen rồi lạ. Ngã bảy ngã ba,...
Em xa Hà Nội vào một chiều đầy gió Công viên buồn phủ trắng sắc hoa Sưa Em xa Hà nội một chiều mưa Trời thiếu nắng, phố cũ buồn xao xác Hoàng hôn buông trong nỗi buồn ngơ ngác...
Ta tự nhấc mình lên với mênh mang Giữa tiếng từ bi dịu dàng thánh thót Thanh tân quá vầng cao xanh trước mắt Dưới đất xa mờ xao xác bước chân đi....
Bất chợt, gió bấc về. Lá cây bàng trước cổng trường cấp ba Lê Hồng Phong Nam Định từ vàng chuyển màu đỏ sậm, lúc rời cành lá đã héo khô, cuộn lại lăn trên mặt đất khô rang xao xác....
Chẳng đợi ngày gió may heo heo thổi, lòng tôi đã ngổn ngang nỗi niềm quê. Khắc khoải nhớ từng mái tranh nép sau lũy tre già xao xác, tôi thương những gương mặt người theo tôi đi dọc một đời người, thương cả con mèo mướp nhỏ bé khoanh tròn tìm giấc ngủ bạn bè ấm áp trong lòng tôi...
Thế là đã qua một đợt nắng nghịch mùa. Giờ đây làng quê nghiêng mình trong đêm trở gió. Buổi chiều hôm trước bầu trời lênh láng màu mỡ gà, mặt trời đỏ rực hắt lên những tia nắng chói,...
Có một mùa luôn được nhân thế nâng niu yêu chiều. Có một mùa đã lấy đi của những người yêu nó không biết bao nhiêu thời gian, cảm xúc. Có một mùa luôn đậm đầy nỗi niềm nồng say, đắm đuối,...
Ở quê nhà em chơm chớm sang Đông Gió riu ríu mặt trời hồng say ngủ Mây nghênh ngang độc chiếm bầu vũ trụ Bụi mưa dầm hờn giận phủ màn đêm......
Sài Gòn heo may Từ mùa thu cũ Nhẹ nhàng tới đây Sài Gòn heo may Hàng cây xào xạc Mơ màng mơn man Sài Gòn heo may Gió lay man mác Lâng lâng chơi vơi...
Ta chạm vào tháng Sáu Bằng tia nắng ban mai Cánh phượng hồng mách bảo Mùa hè trong tim ai...Một chút buồn man mác...
Ta vừa nhặt ở tháng Giêng Những bông bưởi còn xanh biếc Một vài nụ hồng thao thiết Và chùm xao xác mùa đông....
Nguyễn Diệu Liên là thành viên của nhóm văn thơ “Búp trên cành”. Em theo học lớp bồi dưỡng năng khiếu sáng tác văn thơ thiếu nhi do Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Bình tổ chức vào các mùa hè những năm 1985 - 1987....
Cả một thời bom đạn, Bỏ làng ra ngoài đồng, Lúp xúp bên cồn mả, Lờn vờn ánh trăng suông... Nhìn bóng tre đầm nước, Nhớ xóm thôn yên bình, Tre xanh hai bờ nước,...
Hai tập thơ “Nhớ tìm tôi nhé”, “Đuốc và mặt trời” là hai chặng đường nghệ thuật trên hành trình Đời và Thơ của Bùi Đại Dũng…. Với tổng cộng hơn một trăm bài thơ ta không khỏi ngỡ ngàng, cảm phục trước sức sáng tạo dồi dào và sự miệt mài lao động nghệ thuật của tác giả...
Chiều thu Nắng nhẹ rải vàng Cơn gió Lang thang xào xạc Nỗi buồn Man mác bủa vây Chiếc lá Rời cây bay bay Phố thu Nắm bàn tay ấm...
Tôi thấy tôi trong quán trọ trần gian giá áo, túi cơm, quay cuồng, chật vật Khi chén rượu nồng, cà phê phiêu ngất Danh, lợi, tiền, tài, hỉ, nộ, sân, si....
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!