- Sáng tác
Tiếng kẹt cửa
Hoa hẹn mùa trăng vào đêm kẹt cửa Rón rén giật mình hơi ấm choàng vai Màn đêm xanh che ngượng nghịu ánh sao mai Không cất được tiếng bởi bờ vai ngăn hết
Hoa Dâu da
Bồng bềnh như những chùm mây Mùa hoa rụng, giống mưa bay trắng trời, Quả xanh chỉ có một thời Mà sao chua suốt một đời người ăn.
Nàng tiên nhỏ
Tối ấy lung linh Một nàng tiên nhỏ Theo gió bay về, Quấn quít bên tôi. Trong suốt da thơm Đôi mắt đẹp thiên thần Nét mày cong Như một vầng trăng khuyết Môi hé tròn, Là bông hoa tuyệt tác.
Bi kịch đất
Sống phải nhờ vào đất Chết cũng vì đất thôi Vậy đất là thủ phạm Mọi bi kịch trên đời Cội nguồn là ở chỗ Xưa đất của mọi nhà
Nụ cười của biển
Mẹ đem vớt cả biển khơi Phơi lên dưới ánh nắng trời mênh mông Nhỏ nhoi hạt muối mặn nồng Thấm mồ hôi mẹ chợt long lanh cười.
Người chăn gà ở vùng đồi
Thanh xuân như một ly trà Quay đi ngoảnh lại xuân qua mất rồi Giờ già lẩm cẩm hết thời Ẩn nơi đồi núi xa nơi quê nhà.
Bạn tôi
Đà Lạt xanh trong màu trăng thanh khiết Cái lạnh se lòng, Sương lưu luyến bờ vai. Một mái nhà xinh, Một vườn thơm hoa trái. Bạn đón trẻ về, trong sáng thơ ngây. Mắt tròn lắm và trái tim non lắm,