- Sáng tác
Ngọc lan phố núi
Ngọc Lan em trắng ngần Rạo rực thơm phố núi Anh lướt qua rất vội Sững sờ hương ngọc lan Giữa bộ bề lo toan Giữa bộn bề hối hả Mà em thanh khiết quá Cuốn trôi cả hồn Anh
Trước biển
Tôi nhìn lại dấu chân mình trên cát Dấu chân tôi chồng lên dấu chân người khác Vừa đi qua trên cát sớm mai này Trong những dấu chân kia Bao niềm hân hoan của những cặp đôi hạnh phúc?
Cô bé chơi chuyền
Xưa tới thăm bạn gái Học chung lớp chung trường Gặp bé nơi đầu ngõ Xinh xắn thật dễ thương. Gạt mớ tóc xoã vương Em nhoẻn cười bẽn lẽn Nắm que chuyền vàng óng Em dấu vội sau lưng.
Kiếp nạn
Ai xui cái vận ba đào Khởi cơn lận đận quẩn vào tháng Giêng Để cho đây đó chung chiêng Hết hanh hao gió lại phiền nhiễu mưa.
Niềm tin
Dấu vết ấy, rồi thời gian sẽ xóa Dòng chữ xanh, Tường vôi trắng cũng xanh. Thác thời gian, xõa tung bờ tất cả Ân nặng nghĩa đầy Dù sợi chỉ mỏng manh ..
Sen thơm
Một Thiện niệm lóe lên Ánh vàng kim chói lói Vang động toàn thế giới Năng lượng tràn tinh khôi. Thay muôn lời định nói
Cho ta về
Nắng mưa là chuyện của Trời Thức hay ngủ, chuyện của Tôi ấy mà Cần gì Nguyệt Quế ra hoa Biết buông biết bỏ là Ta thắng mình Nắng mưa, Chua ngọt, Nhân sinh Quay cuồng quanh một chữ Tình liêu xiêu