- Sáng tác
Một mình
Ai Đã chở Những cánh buồm Tuổi thơ nhung nhớ của tôi Vào bến mộng mơ Một chiều thiếu nắng Ai Đã gom Những vần thơ sót lại. Của thời áo trắng với tình quê man mác.
Khấn ông bà qua điện thoại
Tết con không có điều kiện về quê Con xin phép được khấn qua điện thoại Hàng xóm con đang mở loa trước mộ Lòng thành này các cụ chứng giám cho! Tết trong này nhà con chưa được to
Mộ người nghệ sĩ
Nhà thơ gieo những câu thơ bằng chữ Chữ trong thơ hít thở gió linh hồn Nhà thơ héo con chữ nghèo thành đất Hóa nấm mộ tròn cất chân lí vào trong Nhạc sĩ đắp mộ mình bằng nốt nhạc
Vũ Trọng Phụng
Ông ho ra số đỏ Ông khạc ra thằng Xuân Bây giờ còn nhí nhố Ngoài đời và trong văn Nhổ vào sư gõ mõ Buôn thánh cùng bán thần,
Bữa tiệc
Người yêu nhau Dành cho nhau thời gian Dành gió cho mây Dành mưa cho nắng Dành ngọt cho bùi Dành cay cho đắng Dành anh cho em
Luận anh hùng
Mẹ là người vợ mất chồng Cũng là người mẹ xé lòng mất con! Phong làm chi mẹ anh hùng? Anh hùng chi chẳng còn chồng còn con? Gì buồn hơn nỗi cô đơn?
Cánh Anh Đào sẽ trắng
Không dứt mưa Không ngừng gió Cánh đào đỏ rơi Lạnh, run, kiệt sức. Giọt và giọt nhỏ xuống Anh đào khóc Nó sẽ trắng... sẽ trắng... Một thời đẹp vừa qua... như thế.