- Trang thơ
Không đề 2
Sao anh lại vội vàng Xa miền quê yêu dấu Sao anh lại vội vàng Gửi tình yêu vào gió Em gửi vào nỗi nhớ Mối tình đầu mong manh Em tìm phút yên lành Dịu dàng trong quên lãng
Suy ngẫm
Cuộc đời người quá ngắn Mọi thứ đều mong manh Chỉ một chút bất cẩn Là đổ vỡ tan tành... Bé chỉ mong mau lớn Và mơ ước thật xa Khi gặp con sóng lớn Ta mới dần hiểu ra
Di trú
Con chim tìm nơi đất lành Cánh chim cuối thu sải cánh Bay về phương nao nắng ấm Những mùa di trú trong năm Người Việt rời quê im lặng Hồn quê vời vợi chân trời
Xin lỗi
XIN LỖI không có nghĩa Lúc nào bạn cũng sai Còn người khác đều đúng Mà nó chỉ có nghĩa Bạn coi trọng quan hệ Hơn cái tôi trong mình
Chúng nó
Chúng nó chẳng làm gì ra của cải Chỉ chụm đầu nhau bàn cách móc tiền Thời cơ chế lem nhem nhếch nhác Chúng hùa nhau kiếm chác như điên
Le lói
Chỉ cần tâm sáng đầu trong Là câu hỏi sẽ hết lòng vòng thôi Mọi người ai cũng thấy rồi Chứ không như xử cái hồi SƠ đâu. Chỉ cần hỏi một vài câu Hôm qua PHÚC đã bắt đầu lòi ra
Một cõi tiên lành
Tràng An ngợi ngời hương sắc Chốn bồng lai tiên cảnh là đây! Nắng thêu hoa, hoa khảm nắng lên cây Mây ngũ sắc sà xuống lòng núi biếc. Văn vắt Cổng Trời, Địa Linh, Thánh Trượt