
- Trang thơ

Truyện cổ tích cỏ túy tâm
Có một ông thương lái Xách tay nải rõ to Vào quán xin ngủ trọ Chủ quán trọ - ma cô. Vừa làm cơm cho khách Mụ chủ nghĩ lung tung Cái tay nải to thế Nhiều của cải không chừng.
Trinh phụ hai chồng
Có một gia đình nọ Cô con gái rất xinh Tuổi nàng vừa đôi tám Đã chớm nở cuộc tình. Một anh chàng họ Đỗ Học trò con nhà nghèo Đem trầu cau dạm hỏi Nàng đắn đo lời yêu.
Lạ
Lạ thế tối nay lại thấy buồn Tự mình nấu một bát mì tôm Mới thấy buồn kia hao năng lượng Đến mức ta đói lả khi buồn. Bạn đã bao giờ giống tôi không?
Màu yêu thương
đã cuối ngày nên màu nắng phai phôi hoàng hôn tím phủ lối đời tim tím trăng hạ huyền chập chờn như tắt lịm trong tiếng thở dài man mác lũ chim đêm.... đừng khóc nghe em cho đời đẫm ướt thêm
Lối ta về
ta muốn ngủ thật say gối giấc mơ giữa vòng tay bè bạn vời vợi nắng phơi đường trần vạn nẻo nẻo cuối ta về là ký ức xa xăm... ta đã lớn thật chưa...? hay thơ dại như buổi vừa biết nói mỗi sáng sớm bạn hiền riu ríu gọi
---Vô tình....
sau giấc ngủ ngon ta vô tình thức dậy..... bàng hoàng nhìn thấy sao mình còn tồn tại...? mền mây trắng vỡ tung rừng hoa cải từng đám lẻ loi ngây dại đến tột cùng xa ta rồi, mây còn nhớ ta không... hay mây kết làm mưa tuôn thổn thức?
Cô gái ở Gamuda
Cô gái ấy sống ở Gamuda, nơi những con đường rợp bóng cây xanh, và những khu vườn luôn đượm mùi nắng. Cô gái đi qua mỗi sáng, chân nhẹ như gió, tóc thoảng mùi hoa sữa. Cô gái ấy cười – nụ cười trong như mặt hồ ban mai,



