- Trang thơ

Ba con rận kiện nhau
Ba con Rận hút máu Một con Lợn nhỏ thôi Giá cứ yên như thế Thì no đủ cả đời! Đằng này ba con Rận Lại lên Quan kiện nhau Được hỏi: “Tại sao kiện?”


Khúc tình ca
Nghe dòng sông hát mãi khúc tình ca Sóng mơn man vỗ đôi bờ dào dạt... Chiều hạ vàng thăm thẳm cuối trời xa, Khi con sông hiền hòa vang câu hát...! Sông cứ mãi đi tìm niềm khao khát


Tình trăng
Ta thả hồn thơ thẩn giữa vầng trăng... Đêm sóng sánh một sắc vàng huyền diệu Gió mơn man nhẹ lay hàng dương liễu , Rồi vô tình xoa dịu nỗi cô đơn... ! Đã bao đêm chắc trăng giận, trăng hờn , Nên trăng dỗi nấp dưới làn mây xám


Làng Hưng
Làng Hưng, quê mẹ của tôi Gạo thơm, tôm cá nuôi tôi nên người Xa quê quá nửa đời người Ngoảnh đầu nhìn lại thấy vời vợi xa Ơ kìa giếng nước gốc đa Ơ kìa ngõ nhỏ qua nhà người ta


Chờ người
Chờ ai, ngơ ngẩn tìm ai Bàn tay còn vết chưa phai nắm cầm Mây đi để gió lặng thầm Đất thì thổn thức rì rầm dưới chân Vọng lên tiếng của bao lần


Rắc rối
Có những lúc rắc rối Ập đến trong cuộc đời Ta không thể tránh nổi Và chúng ở lại đó Chắc vì một lý do? Chỉ khi ta vượt qua Mới có thể hiểu được


Hợp tan
Em à, duyên hợp rồi tan... Như bèo trôi dạt dưới làn gió đưa! Anh ngồi chắp nối vần thơ, Đưa em về chốn tình xưa đôi mình. Hỏi em còn một chút tình, Chút vương,chút vấn bóng hình anh không?
