- Trang thơ
Dã quỳ vàng
Dã quỳ vàng trên mảnh đất Tây Nguyên Như cô gái tuổi xuân hồng mười bảy Tràn sức sống giữa mênh mông nắng cháy Cánh mỏng đan rạng rỡ ánh mặt trời
Chăm cây
Mầm này từ hạt mà ra Gặp duyên Trời Đất giao hoà thành cây Xách bình nước ở trên tay Từ từ tưới xuống cho cây trưởng thành
Giấc mơ buồn
Anh đã đi qua chiều gió nhẹ Để chợt nghe một khúc ru buồn Lòng cũng vương đôi chút sầu thương Vỗ về em rồi tương tư nhè nhẹ Anh phải đi nên em hãy quay về
Người đàn bà đi qua tình yêu
Người đàn bà Đi qua tình yêu Nếm đủ mùi đắng đót Vẫn dịu dàng, mềm yếu, bao dung Người đàn bà Đi qua tình yêu Bỗng cảm nhận những điều khuyết vắng Mang vết thương lòng. Chống chếnh. Trái tim đau
Thỉnh chuông
Thỉnh chuông đánh thức cõi trần U mê nhẹ bớt vài phần trong ta Thỉnh chuông xua đuổi tà ma Để cho trái đất nở hoa muôn màu Thỉnh chuông tay nắm tay nhau
Một thời để nhớ
Chúng tôi có một thời để nhớ Một thời trai, áo lính đẹp như mơ Thời gian như chẳng thể phai mờ Màu xanh bộ đội mãi giờ vẫn xanh. Nhớ ngày đó đất nước có chiến tranh Ông cha ta lên đường ra mặt trận Đã làm nên bao chiến công vang vọng
Kết giao người trong đời
Ở bên người tử tế Ánh sáng tràn nội tâm Ở cạnh người chăm chỉ Kỷ luật được nâng tầm. Bạn với người ưu tú Mới có thể tiến xa Người từ bi đức độ Tích phúc lộc thuận hoà.