- Trang thơ

Gió và hoa
Em ơi! Đừng là mây Dẫu anh thành ngọn gió Hãy làm bông hoa nhỏ Trong gió cười rung rinh. Đóa hoa nhỏ xinh xinh Xuân về đang hé nở


Bài ca đất
Con sinh ra Đêm tháng Tám nực trời Gầu nước mát Lao xao vầng trăng khuyết Nhà mình nghèo Mái tranh mòn vách liếp Mảnh mo cau quạt không hết mồ hôi.


Trách
Ta về để áo cho người Khi nhớ người ngắm để người nhớ ta Nào ngờ người để ngọn đa Một đêm mưa gió áo ta rách sờn


Mảnh ghép
Sinh thời đũa đã có đôi Một ai ra ngõ bồi hồi đợi trăng, Nguyệt tròn bởi tại đêm rằm Đầy vơi mảnh ghép đâu nằm kề bên


Người hát rong
Tôi đi tìm người hát rong Nơi bến xe chiều hôm ấy Những câu ca hay đến vậy Nghe sao buồn đến nao lòng Nhà anh cách một cánh đồng


Huyền thoại thuở khai nguyên
Chuyện đã lâu rồi rất ít người nhớ ra…. Các thiên thần từ những miền rất xa Tới nơi đây vì một lời thệ ước Cho Phật Pháp tròn đầy rộng khắp Chốn nhân gian Đức câu thúc đêm ngày.


Vốn gió
Thương em Thương em biết mấy Áo cơm tối mịt cả ngày Thương em Thương em nắng cháy Đêm dài ngủ với thơ ngây
