
- Trang văn

Hà Nội đầu đông
Hà Nội những ngày đầu đông mang trong mình một vẻ đẹp dịu dàng và lặng lẽ, như một bản tình ca được dệt bằng sương, gió và ánh sáng. Buổi sáng thức dậy, ta thấy một lớp sương mỏng manh phủ lên từng mái ngói, từng nhành cây, từng con phố nhỏ.
Ngọc vỡ
Cái vòng ngọc thật đẹp, mà lại không quá đắt tiền. Một chuyến đi công tác, thấy mấy cô cùng đoàn xúm xít, anh cũng xán lại. Nghe các cô trầm trồ, mặc cả chán chê, nhấc lên đặt xuống, chọn ngược chọn xuôi, anh đã ngầm tính toán các khoản dự trù phải chi, vẫn còn dư ra một khoản,
Trên rừng sa mộc
Mùa hè năm ấy, tôi lên thăm Hoàng Liên Sơn. Lâm trường của chị tôi ở đó. Từ đồng bằng lên biên giới, tôi có bao nhiều điều thú vị và mới lạ. Những cây sa mộc thân cao, lá mảnh lần đầu tiên tôi mới được thấy.
Chết vật vì thèm
Chết vật vì thèm! Tôi thèm, chẳng hiểu vì sao lại thèm. Bạn hãy tưởng tượng. Bạn cầm nó trong tay. Bạn hãy vân vê nó, đến khi nó căng mọng, đỏ hồng. Bạn hãy há miệng, đút nó vào mồm, đừng sâu quá, mút mút nhẹ nhẹ.
Gốc đa
Buổi tối mùa hè nóng bức bọn trẻ kéo nhau ra gốc đa làng trên con đê biển. Cả lũ lớn bé cùng ngả lưng trên thảm cỏ miên hương xanh mướt. Mùi hoa cỏ nồng nàn ngào ngạt.
Nộp cá
Cả tháng nay mưa to gió lớn biển động thuyền của xã không đi biển được. Ngày nào xã cũng nhận được công văn ở trên thúc giục giao nộp cá. Bão gió thế này lấy đâu ra cá. Bức bách quá ai cũng sợ xanh mắt. Có người chợt nghĩ tới kè.
Con chim què
Một cậu bé mới lớn tứ cố vô thân được nhận vào làm bảo vệ ở một siêu thị, và được ưu ái ở qua đêm trong cái ngách đằng sau buồng thang máy trên sân thượng. Một hôm cậu đẩy hộ cái xe chất đầy hàng cho một người khó khăn lúc đi qua cửa siêu thị.



