
- Trang văn

Cô chủ quán tên Phương
Ồ chiếc kính râm anh ấy bỏ quên, Văn Hoại, cái tên nghe ngồ ngộ nhưng mà có duyên. Phương nhớ đến gương mặt lém lỉnh và giọng nói trầm như nén trong lồng ngực, ầm ì như xe tải nghiến đường, thỉnh thoảng vút lên sắc cạnh như những viên đá bị bắn ra...
Cầu Việt Trì
Bố Cò Mắm làm thợ khuân vác ở cảng Hải Phòng. Trước khi vào năm học mới cậu được bố đưa ra cảng chơi mấy ngày. Khi về vừa có quần áo mới ăn diện cậu lại có biết bao chuyện lạ để khoe với chúng bạn. Đứa nào nghe cũng há hốc mồm.
Sứ giả của mầu nhiệm
Vào một ngày xuân năm 1969, lần đầu đến chiêm bái Lâm Tỳ Ni, Hòa thượng Huyền Diệu thật sự bàng hoàng trước cảnh điêu tàn của khu vườn và quanh trụ đá thiêng người dân địa phương phóng uế bừa bãi. Vào lúc đó, ông đã khấn nguyện rằng “nếu quả thật đây là nơi linh thiêng và
Mùa Xuân về sớm
Quê Loan thuộc vùng Đồng Tháp Mười - nơi mà theo quy luật hàng năm, từ cuối tháng tám âm lịch, có mùa nước nổi tràn về đồng ruộng. Dòng nước đỏ ngầu mang theo phù sa, tôm cá, cuốn trôi phèn mặn, cỏ dại, sâu bệnh... Nhưng cũng có những năm, nước về lớn bất thường, mùa nước nổi trở thành mùa lũ lụt,
Yêu Hà Nội một chiều trở gió
Một chiều đông bên bờ sông Hồng gió thổi hun hút, lạnh đến mức chỉ cần khẽ hít một hơi cũng đủ cảm nhận cái tê tái chạy dọc sống lưng. Ấy vậy mà giữa nền trời mờ sương ấy, những bụi lau màu hổ phách lại trở thành điểm sáng dịu dàng
Linh hồn
Một đêm trăng. Tôi lang thang giữa cánh đồng hoang dại. Những cọng cỏ khô lạo xạo gẫy gập dưới bàn chân. Đất khô cằn từng vết loang lổ đen như những linh hồn vừa tỉnh giấc vươn mình. Tôi chuyển động giữa những vệt loang lổ ấy. Cố gắng không chạm vào chúng.
Nước sông
Suốt ngày bọn trẻ ở ngoài đồng. Khi thì chăn trâu, cắt cỏ, chăn vịt, khi thả diều, bẫy chim, khi đơm lờ, cất vó, câu cá, ngâm rọ, úp nơm. Nếu không đến trường, lũ trẻ giống như cào cào châu chấu suốt ngày nhảy nhót tung tăng bay lượn ngoài đồng.



