- Trang văn

Mùa Covid
Một buổi chiều cuối tháng Tám, tôi trở về căn nhà cũ bên kia sông để lấy vài tài liệu chuẩn bị cho năm học mới. Chuyến đi ngắn thôi, nhưng lại khiến tôi muốn nán lại lâu hơn — như thể lòng mình cần được hong nắng, được thở cùng nhịp với đất trời xưa cũ.


Lần bị đuổi học đầu tiên
Hắn là kẻ ít học nhất so với bọn bạn học lớp 10 cùng trang lứa với hắn. Bằng chứng là, mọi người đi học từ đầu tháng 9. Riêng hắn ngày đầu tiên đi học là những ngày cuối Đông.


Hương thơm tỏa ra từ gỗ quý
Hôm trước nói về Sự Tử Tế & Ái Ngữ, trong lòng cứ vang lên câu ca dao: “Chim khôn tiếng hót rảnh rang Người khôn ăn nói dịu dàng dễ nghe”. Cũng nhớ câu: “Lời nói không mất tiền mua Lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau”


Hàng xóm đặc biệt: Chung nhà, khác phòng
Tháng 8 năm 1996, nó thuê nhà trọ ở A12 Nghĩa Tân, ở cùng học trò và bạn của em ấy. Là người trưởng thành, cần ổn định cho con cái học hành, và quan trọng là, với nó, lúc ấy, có lẽ thuê nhà sẽ là phương án vĩnh viễn, nên nó sắp đặt cuộc sống, chăm chút căn nhà trọ giống như không bao giờ thay đổi nữa.


Niềm hạnh phúc
Hùng lững thững đi trên con đường trải nhựa. Trời đã xế chiều. Nó mải nghĩ, không biết mình sẽ về đâu. Khuôn mặt đen, cháy nắng, đượm buồn. Hai hàng nước mắt tuôn rơi. Nó ước ao được như các bạn sống cùng bố mẹ trong căn nhà ấm cúng.


Phép màu đến từ trái tim
Phép màu đến từ Ba Mẹ, Anh Chị Em ruột & các con, đó là phúc phần của nó. Phép màu đến từ thầy cô, bạn bè, đồng nghiệp & học trò, đó đều là may mắn của nó, vì nghiệm ra, cho đến khi nó nhận được những phép màu đó nó chưa có ý thức cho đi, chưa có ý thức gieo nhân lành.


Phép màu (P5)
Nó đã từng nói: Ba mẹ chính là phép màu đầu tiên, giá trị nhất, mãnh liệt & bền vững nhất, chảy trong nó đến tận bây giờ. Có khi Ba Mẹ trực tiếp mang phép màu đến, nhưng có khi là gửi gắm truyền dẫn qua anh chị em của nó. Nó là thứ giữa,
