- TRẦN HUYỀN TÂM

Nghĩ vụn trong mưa
Còn lại gì cho em Tháng Mười rã rời giọt khóc Sấm sét ầm ào gió gào lộng óc Ngút trời bạc phếch màn mưa. Đâu rồi chùm lộc vừng trước ngõ đung đưa Xa lắc nẻo về ngợi ngời hoa nắng Khoảng trời hiền hiển vầng mây áo trắng


Người "Gõ cửa bình yên" và khai sáng hồn mình
Sau tập thơ “Nỗi nhớ nghiêng”, sau bốn năm trời lặng thầm “thai nghén,” lặng thầm đốt lên sức lửa trong bước chuyển tiếp, bước khơi nguồn, khai sáng chính mình, Nhà giáo - Thi sĩ Nguyễn Diệu Liên một thành viên của “Các Nhà văn Nhóm Búp” lại tiếp tục cho ra mắt công chúng bạn đọc tập Thơ & Văn xuôi, mang tên “Gõ cửa bình yên”.


Bên trời neo gió
Một chiều đổ nắng ra phơi Hong mây cho gió hết chơi vơi buồn Nào hay cỏ rối cánh chuồn Nhạt nhòa Ô Thước lệ tuôn mắt người Vô tình lỡ một nhịp thôi Mà thân lữ thứ ba đời đẩy đưa


Đọc sách
Một lần đọc sách bên trời Thoảng nghe gió hát mấy lời bâng quơ Tưởng mình đã tỉnh giấc mơ Ngờ đâu ngẫm mãi tới giờ chửa thông Nhìn lên trời vẫn mênh mông Ngó xuống đất vẫn sắc không ầm ào


Như một giấc mơ
Trang Âm nhạc Nhà Búp xin hân hạnh giới thiệu một tác phẩm mới của các thành viên Nhà Búp: Ca khúc: "Như một giấc mơ" do nhạc sĩ Trần Thu Hường sáng tác, phổ thơ của nhà thơ Trần Huyền Tâm, với sự trình bày của Ca sĩ Thanh Duyên


Lục bát Trương Minh Hiếu: Thảnh thơi dạo khúc tâm an ru mình
Tôi đọc “Ru mình” của Trương Minh Hiếu trong một ngày người Hà Nội thêm một lần chứng kiến sự “trở mặt” nhanh như chớp của thời tiết. Đang là tháng 7. Trời xanh trong và nắng đẹp như mơ. Bỗng chốc mây đen kéo đến giăng kín mọi ngả.


Khúc trà chiều
Chả có lẽ hạ cứ đành hanh mãi Nóng mê man bức bối lối ngâu về Chiều đất Thái nực nồng dằn dỗi gió Ve ran bầy, đồng nhịp, trả treo* mây.
