- Sáng tác mới
Có một tháng mang tên thời gian, Ngắn thiên thu mà dài khoảng khắc Ngoài chấn động nhưng trong ắng lặng, Mưa lửa nồng còn nắng ướt loang....
Ở Tây Tạng, trong nhiều ngôi chùa lớn, người ta đều truyền rằng những vị thượng tọa sau khi chết có khả năng tái sinh trở lại để cầm quyền nơi ngôi chùa của mình như trước, hoặc giả tái sinh để thực hiện cho xong hạnh nguyện của mình. Sau khi những vị Lạt-ma ấy thác đi, thì người ta liền tìm kiếm......
... Hè năm ấy, thi tốt nghiệp cấp II xong, tôi được bố mẹ cho ra Quảng Ninh thăm anh Lê Bính, lúc đó đang công tác ở Đoàn địa chất Thủy văn 2H Tràng Bạch, Đông Triều. Mẹ chuẩn bị cho nửa ký lạc rang, vài ký khoai tây và hai chú gà giò to hơn vốc tay, để làm quà cho anh và bè bạn....
Em lang thang dọc bờ hồ Tìm lại ngày xưa trong ánh hoàng hôn tím đỏ Tiếng gió núi phả dài như hơi thở Bước chân nào lạc bước bên nhau.....
Đã có nhiều người hỏi tôi: Sao anh không sống ở Hà Nội mà viết nhiều về Hà Nội đến thế. Đúng thế! Hà Nội với tôi là những kỷ niệm khó quên của thời thơ ấu....
Cúi đầu ân tạ dòng sông Nay xin trở lại cánh đồng bình yên Đợi khi chiều xuống, trăng lên Ngây ngô với giọt sương đêm dại khờ....
Tập thơ Mùa Đợi của Thúy Hằng được nhiều người nhận xét là “êm đềm”, “ngọt lành”. Riêng tôi, cảm giác nổi bật khi đọc không phải là êm đềm, mà là sự trăn trở, là sự cuộn xoáy giữa “lở” và “bồi” của một dòng sông trong hành trình tìm về với biển... và dường như còn xa hơn nữa....
Gió xuân, cho cỏ rập rờn, Mưa xuân, cho cỏ ngọn mềm mật tơ. Trời xuân, cỏ nõn không ngờ, Sông quê cho cỏ hai bờ lụa thơm......
Người ta thường nói Tây Tạng là huyền bí bởi vì hết thảy cảnh sắc, trời mây, con người và văn hóa ở đó quá khác biệt với những gì ở cõi chúng ta. Cách sống, cách làm việc, cách tu luyện và đức tin của người Tây Tạng có thể nói là nằm ngoài sức tưởng tượng của chúng ta. Đường đi Tây Tạng cũng thực sự......
Chối từ ánh sáng ngày trần tục, Nàng khoác lên mình chiếc áo lang thang… Như Hoàng Tử Cóc bước ra từ tấm da khô xấu xí Nàng đi tìm tình yêu trong đêm....
Có một lần, tôi nói với Tình yêu của tôi rằng: đọc thơ của Hồng Oanh, em thấy mình ngộ được nhiều điều; và cũng biết nên quên nhiều điều. Bởi nó luôn xoay quanh ba chữ mà tôi thấy mình cần buông bỏ nếu muốn là người thực tu. Có người nói thơ của Hồng Oanh giống thơ Hồ Xuân Hương. Tôi thì không thích......
Khuya. Trà nhích lại gần tôi vì đêm thu bỗng trở lạnh. Có tới hàng chục năm xa, tôi và Trà mới gặp nhau trên mảnh đất làng mình. Vui quá, chúng tôi nằm bên nhau trong căn lều của “ông Phác vó bè” nghe ông kể về làng Râu, về những chuyện đầu cua, tai nheo, trên trời dưới biển.- Ngủ đi - Lần thứ ba......
Nhắc đến nợ nghiệp, tự dưng lại nhớ đến hai chữ “Đi, Về”. Hôm trước, một số bạn tôi tranh luận về hai chữ này. Hầu hết đều cho rằng hai chữ này là nói đến cái chết. Thôi cứ tạm coi là như vậy. Bởi người ta nói ra điều gì đều là xuất phát từ sự hiểu biết của mình, đều là từ tầng của mình mà thể hiện......
Chuyện xa lắm. Ngày ấy, thuở còn mồ ma giặc Pháp, dân Tẩm Thượng bảo nhau. Thằng Hỳ sinh ra, được thả về sống ở Gò Bơn này là do ông trời đã bày nên trò ấy. Hỳ họ Vũ, tên thật là Tiếu. Tiếu là cười. Hỳ là âm thanh của cái cười. Cũng là cười! Sự ăn khớp của Hỳ từ vẻ mặt, nét nhìn, giọng nói, tất......
Có rất nhiều nghiên cứu lịch sử và xã hội học về sắc tộc H’Mong, hay còn gọi là người Mèo hoặc người Miêu trên thế giới. Các nghiên cứu này làm hé lộ nhiều bí ẩn về một dân tộc lưu vong bắt đầu được các nhà truyền giáo phương Tây ghi chép lại từ thế kỷ 17. Điều gì đã làm cho một dân tộc có lịch sử......
Rì rào một thoáng tháng Ba Lá vừa chợt biếc và hoa chợt hồng, Lòng vừa chợt những mênh mông Gió lang thang đã chợt mong thổi về....
Lướt qua tâm sự của các tình yêu thuộc phái “sâu sắc như cơi đựng trầu” sau ngày Valentine 14/2, tự nhiên thấy không còn cảm giác trống trải vì phát hiện mình có nhiều đồng minh. Có bạn đang tâm tư vì mình “va” vào mấy người mà chẳng được bông hoa nào. Có bạn thì phát sốt vì được con gái yêu tặng......
Trong phần "Tề vật luận" có bài cuối cùng thường được người sau gọi là "Mộng hồ điệp", hay "Trang Chu mộng hồ điệp" là một đoạn văn nổi tiếng kim cổ. Câu "Không biết Chu chiêm bao là bướm hay bướm chiêm bao là Chu" rất thú vị, với lẽ "Bướm chiêm bao là......
Lướt qua tâm sự của các tình yêu thuộc phái “sâu sắc như cơi đựng trầu” sau ngày Valentine 14/2, tự nhiên thấy không còn cảm giác trống trải vì phát hiện mình có nhiều đồng minh. Có bạn đang tâm tư vì mình “va” vào mấy người mà chẳng được bông hoa nào. Có bạn thì phát sốt vì được con gái yêu tặng......
Đó là một buổi chiều bình yên cùng với Tình yêu của mình, bên “góc nhỏ riêng tư” của mình … Ngoài kia, tiết trời đã rõ là Mùa Xuân - một ngày Tháng Hai!...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!