- Sáng tác mới
Mấy chú gà con vừa xuống ổ Vàng tơ loáng nắng chạy đầy sân Em hẹn Tết về đào đương nụ Một chút đời thường ăm ắp xuân......
Chẳng đợi ngày gió may heo heo thổi, lòng tôi đã ngổn ngang nỗi niềm quê. Khắc khoải nhớ từng mái tranh nép sau lũy tre già xao xác, tôi thương những gương mặt người theo tôi đi dọc một đời người, thương cả con mèo mướp nhỏ bé khoanh tròn tìm giấc ngủ bạn bè ấm áp trong lòng tôi...
Có một lần, tôi tưởng mình đã nói chuyện được với hoa lan. Nói với hoa với cỏ, với chim thú và nghe được lời vạn vật, ấy là sự giao hòa của cõi bất tử....
Khi ai đó xấu tính Bạn đừng có lắng nghe Khi ai đó thô thiển Thì bạn nên rời đi Ai cố tình dìm bạn Thì bạn hãy vững vàng Đừng để ứng xử xấu Của họ phá bình an...
Đã từng đi khắp tây đông Về già mới lại lòng khòng tập đi. Liêu xiêu bước bấc bước chì Vịn giường bám ghế lần đi khắp phòng......
Gã là kẻ có chiều cao khiêm tốn nhất của khối nhưng được cái hiền và siêng học. Sau khi tốt nghiệp gã biến mất trong tầm theo dõi của chúng bạn cùng khối và cả của tôi nữa....
Tựa heo may lọt kẽ tay Lá cô đơn rụng xuống ngày tàn hoa Như đàn ông với đàn bà Hết hơi nhau thoáng tưởng là cô đơn...
Em đợi ai Nắng qua rồi mưa tới Dòng sông trôi Vơi nước lớn nước ròng? Em đợi mưa Trời ầm ào mưa dội Mưa gội tóc mưa Mưa chẳng biết nói cười?...
Khi bạn một mình: Cần lưu tâm suy nghĩ. Khi bên bạn bè : Chú ý giữ miệng. Khi bạn cáu giận: Hãy xem lại tính khí. Khi ở trong một nhóm: Để ý cách ứng xử...
Thoảng như vài giọt nắng vàng Bình minh thỏ thẻ gọi đàn én bay Thoảng như làn gió heo may Sầu thương lá đổ đã quay về trời......
Một hạt bụi Anh chỉ là hạt bụi Bay giữa đời Em hứng giữa lòng tay Em dụi mắt Gột anh bằng nước mắt Em hồi sinh Cho hạt bụi buồn vui...
Ai cũng có nửa trái tim để cho Không người này ắt sẽ là người khác. Ai cũng được rất nhiều như từng mất Chẳng mấy ai trời cho hết bao giờ....
Vào một ngày chủ nhật của năm 1880 tại tiểu bang Pennsylvania nước Mỹ, một cô gái nhỏ với dáng vẻ thất vọng đứng gần cửa ra vào của nhà thờ, nơi cô bị đẩy ra vì trong đó đã quá đông, cô không thể tham dự lớp học chủ nhật của nhà thờ....
Trước hết, khái niệm “cổ” là tất cả những gì đã thuộc về quá khứ xa xưa. Tuỳ theo mức độ xa xưa đến đâu, mà người ta chia ra làm: Cổ, trung cổ, viễn cổ hay thái cổ. Mà thái cổ là xa xưa nhất....
Mây phủ kín bầu trời trận mưa đời xối xả trái tim ai tàn tạ vỡ vụn cùng mây mưa... Ta tìm chút nắng trưa long lanh bờ môi mắt ánh sao trời hiu hắt...
Không chắc ngày nào cũng tốt Nhưng mà cứ phải sống thôi Không phải ai cũng nói thật Mình thành thật là được rồi Những người bạn mà yêu đấy Chưa chắc yêu lại bạn đâu Sự thật dù có như vậy Bạn vẫn cứ yêu mặc dầu......
Mỗi khi cuối đông, mưa phùn, gió rét tràn về thì những sắc hoa đợi mùa xuân đã chúm chím nụ, lá non và lộc biếc mơn mởn. Càng giá rét nụ và chồi càng đẹp,như kiêu hãnh, như thách thức với đông tàn....
Đầu Xuân đi hội Xòe Cho cái vui cả tháng, Trời đêm còn chưa sáng Gậy trúc chọn thời gian Noọng nằm cạnh tấc gang Anh chọc nhầm lưng Mế! Lẻn cầu thang rung nhẹ Chín bậc vía vào đêm,...
Mở đầu “Khúc Tâm du” là một bài thơ thi sĩ Trần Huyền Tâm viết tặng cho người bạn thưở học trò khi chị mới tròn 15 tuổi nhưng thật thú vị thay “Tôi muốn” lại trở thành tuyên ngôn nghệ thuật của nhà thơ ngay từ buổi đầu cầm bút...
“Khúc Tâm Du” là tập thơ thứ tư của nhà ngoại giao, nhà thơ, nhà văn Trần Huyền Tâm. Tôi gọi tác phẩm này là tập thơ Lấp Lánh Ánh Vàng. Bởi Khúc Tâm Du không chỉ là sự kế thừa một cách tự nhiên những chủ đề, những giá trị Nhân văn, thấm đẫm chất trí tuệ,...
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!