- Sáng tác mới
Tháng Ba em về quê nhé! Xuân mãn nồng nàn sắc hương Búp bàng như tay em bé Vẫy chào em mọi nẻo đường Tháng Ba nhớ về quê nhé! Hoa bưởi ngậm hương chờ em...
Mấy hôm trước, lúc cả nhà ngồi quây quần uống trà sau bữa điểm tâm, ông tôi bảo tới mùng 8 tháng 8 này, bà nội vừa tròn 88 tuổi. Bố tôi vui vẻ nói đùa, nếu biết thêm giờ sinh nữa thì dãy số tính tuổi bà sẽ là bốn con số 8....
Người xưa nói chữ là nói Đạo Đức. Chữ Thọ cũng nói cho ta những yếu tố của tính cách, của nhân cách cần thiết cho việc hình thành một con người TỐT....
Những chấm rét theo mưa phùn rắc nhẹ Đông phương Nam không giả bộ nữa rồi Đêm lục sục cùng chăn đơn quá mỏng Vội ra sân le lói với mưa rơi. Những chấm lạnh theo gió lùa hun hút...
Căn nhà ở phía bên kia đường (đối diện nhà tôi) là căn nhà mới mua của một cặp vợ chồng chiến sĩ trẻ. Anh chồng tên Sơn - công tác xa nhà. Còn cô vợ tên Vân là chiến sĩ phòng Chính trị của Bình đoàn 16 - đóng quân tại Đồng Xoài. Sơn và Vân có hai con trai:...
Tôi vốn không là nhạc sĩ, chỉ là một người tập tọng viết lách như một thú vui, như một trò tiêu khiển và còn phải học hỏi rất nhiều. Khi viết thơ hay viết lời cho một ca khúc cũng thế tôi cũng phải đắn đo từng chữ từng vần một . Khi nghe nhạc tôi thường lắng nghe rất kỹ và đọc đi đọc lại lời của......
Có lẽ mỗi gia đình, mỗi con người đều có những hoàn cảnh riêng, đôi lúc nghĩ lại lại thấm câu nói khi mẹ và bố tôi còn sống. “Con hãy đứng thẳng trên đôi chân của mình, ngẩng đầu mà sống. Cái gì không phải của mình thì không bao giờ được lấy con nhé"....
Hoan nhớ như in sáng ngày 10/2/1960, anh lên đường nhập ngũ. Đêm mẹ không ngủ. Hoan nghe tiếng mẹ ho và trở mình liên tục. Dù tự tay viết đơn tình nguyện nhưng Hoan vẫn không khỏi bồi hồi. Anh không chợp mắt được, lòng bộn...
Lại chuẩn bị vào trận mới. Đêm chiến trường những khoảnh khắc im tiếng súng, dường như sâu hơn. Cuối trời, trăng đầu tháng đã lên. Trăng cong cong, mềm mại như cánh diều bàng bạc. Ánh trăng dịu mềm lay động những bóng lá lao xao. Đêm trăng ở rừng huyền ảo quá!...
Heo may mơn man trên đường rộng Mễ Trì Thượng - Hạ nối nhau. Lạ chưa! Làng ngay giữa phố Thủ đô ôm ấp làng quê Đi đến gốc đa to là rẽ lối về Tôi như giữa quê mình trong ngõ nhỏ....
Đem cả tuổi hai mươi Lên Phước Long công tác Bạn tôi thường hay hát Những bài về dưới xuôi Cô ấy vẫn hẹn tôi “Bao giờ mà tết đến Anh về nhà em chơi” Lỡ hẹn mấy lần rồi Vẫn không sao về được...
Đến thăm nhà trưng bày Ngắm kỷ vật của cha anh thuở trước Con lặng nhìn những ảnh hình mộc mạc Những đồ dùng ngày ấy của ông cha. Chiếc bi đông, xắc cốt, ngọn đèn… Bao đồ vật… phần nhiều là tự tạo Đầy sáng tạo và vô cùng độc đáo...
Chào buổi sáng Chào Việt Nam thức giấc Với những nụ cười nở đẹp trên môi Bản tin mới Thêm bản tin chống dịch Bao nhiêu ca nguy kịch Bao nhiêu ca được xuất viện rồi...
Lê xiết chặt tay Hoan rồi xốc lại cái ba lô trên lưng. Hoan nhìn theo Lê cho đến khi bóng áo xanh màu lá rừng của anh khuất hẳn. Hoan lục tìm lá thư cũ của Lê gửi cho mình vài tháng trước. Đọc lại, Hoan càng quý trọng Lê hơn. Hoan gấp lá thư của Lê bỏ vào túi áo, lòng nao nao. Thương anh Lê quá!...
Tình hình ở Phước Long có nhiều chuyển biến lớn. Ở vùng tranh chấp, quân địch thường càn quét lấn chiếm. Những nơi chúng càn qua, buôn sóc xác xơ. Những vườn điều đang sai bông bị đốt trụi, những ngôi nhà dài là nơi tụ họp của cả buôn cả sóc, nơi đặt những cồng chiêng, những ché, xà Nung quý giá......
Chợt ngơ ngác Thấy đầu mình bạc trắng Thấy bàn chân cũn cỡn Chạy lon ton Theo vết bùn ai vừa lên bến nước Sông La xanh Xao xác tiếng ru buồn......
Dễ chừng tôi đã đọc "Sở kiến hành" của Nguyễn Du cả hơn chục lần rồi! Thời nhỏ, đạn bom loạn lạc, sơ tán hết đồng này núi nọ. Cơm khoai không có. Thức đêm vò võ nghe tiếng bom, tiếng pháo mà rùng mình. Nói gì đến trường, đến lớp. Ngoại tôi cầm theo được tập giấy dó, chỉ lâu lâu dạy cho vài......
Hôm nay con gái đi thi. Mình cũng chỉ nấu bát canh may mắn và chúc con may mắn. Phấn đấu đã phấn đấu rồi. Không làm được việc này tất làm được việc khác, miễn là đừng ủ dột cho rằng mình không có ích....
Ba ngược xuôi Trường Sơn, Dấu chân mòn vách đá, Ba mươi năm, da xanh lét lá rừng già... Ba hầm hập sốt mê man, Quằn quại như con thú lạ, Cắn bập môi toé máu vẫn không than......
Tôi tin rằng ai từng đọc cuốn sách “Nghệ sĩ Tân Nhân và Xa Khơi” của nhiều tác giả” do nhà xuất bản văn học ấn hành năm 2017 sẽ đồng cảm cùng tôi trong những rung động thẩm mỹ cao đẹp về trái tim thắm đỏ, về những ước nguyện thiêng liêng “Tôi ca hát vì Người - Tổ quốc” và tình yêu đầy thương cảm......
Nếu kết quả này không như mong đợi, bạn hãy thử sử dụng công cụ tìm kiếm của Google dưới đây!